Truyện ngắn Kiếp đàn bà Phần 17 ( tập cuối)

Kiếp Đàn Bà Phần 1

Tôi từng bị chính chồng mình phản bội, cảm giác đó được lặp lại,thế nhưng tại sao lần này nó lại có cảm giác đau long hơn những lần trước rất nhiều…nỗi đau chồng chất nỗi đau, có lẽ trong long tôi lúc này đã nhận ra sự yêu  Phong , không phải chỉ vì anh ấy là bố của con mình mà có lẽ tôi thích từ lâu nhưng tôi chẳng giám nói ra , tôi cũng khong khác gì những cô gái khác , những cô gái cũng thích anh ta nhưng không phải vì tiền mà vì nụ cười và cử chỉ của con người đó…nước mắt lăn dài tôi vội vã bắt xe trở về …trên xe tôi cứ ôm miệng để không phát ra thành tiếng, người phụ nữ tại sao luôn bị đàn ông trà đạp ,tại sao vậy…tôi đâu có làm gì sai,tại sao lại đối sử với tội như vậy…

Xem các phần trước >>

Tiếng khóc của Vân trên xe kèm hình ảnh Phong đang ngồi như mất hồn trong khách sạn như nói lên  rằng tất cả đang lạc mất nhau thật rồi. phong rũ hết tóc,vẻ bóng bẩy giờ đây thay bằng trạng thái suy sụp…Hương đến ôm từ phía sau.

Hương:em xin lỗi chỉ vì em quá yêu anh…(P đứng dậy gạt tay Hương)

-đừng bám lấy tôi như một con đỉa vậy, cô thấy tôi đã có gia đình và tôi chưa nghĩ sẽ bỏ vợ để đi theo vài cô gái như cô rất nhiều

-anh không trân trọng em sao Phong ,em đã trao cho anh tất cả những gì em có,tại sao anh không trân trọng em mà lại trân trọng một cô gái như chị ta,chị ta đã từng có chồng rồi ,chị ấy khong xứng với anh

-im mồm lại, đồ ranh con, mày thì biết cái quái gì về gia đình tao,mày đã tìm hiểu rõ về nhà tao vậy rồi cơ à

-em chỉ nghe nói thôi

– tao không tin mày có ý đồ gì…

-em yêu anh và không hề có ý đồ gì, xin anh hãy tin em…

-thật kinh tởm, tránh xa tao ra (gạt tay)

-lỗi không phải riêng em, là do anh nữa mà, tại sao anh làm em không thể quên được anh …

-vậy thì chết đi là có thể quên được…

Phong đứng dạy ra bên ngoài lên chiếc xe sang màu đỏ mui trần phóng đi ,Hương chạy theo khóc lớn “em không bao giờ buông anh, em hứa đáy đồ tồi “

Phong trên xe ấn gọi cho Vân nhưng vân tắt máy đi k nghe, P nhắn tin “ em ở đâu anh qua đón em “… không hồi âm Pgoij lại..vẫn không hồi âm, anh ta đang dừng đèn xanh đèn đỏ rồi đập vào vô lăng “ chết tiệt ” …Gương mặt Phong  đỏ lên, anh ta gục đầu xuống..” mình sao lại thế này, mình đang không còn là mình nữa…

Tôi trở về nhà mẹ chồng thấy tôi mắt đỏ hoe bà gặng hỏi “ có chuyện gì vạy “

-có chút chuyện bên ngoài thôi ạ

-ổn cả chứ

-con ổn

-để mẹ bảo lái xe đưa con về

-vâng cảm ơn mẹ…

Tôi ôm gấu ra về , về đến nhà tôi thu giọn đồ đạc , thấy  con bỏ trong nhà chơi đồ chơi quen thuộc, tôi ngồi xuống bật khóc…

Mẹ con mình có thể đi đâu được đây, dù đi đâu thì bố con cũng sẽ tìm ra , mẹ muốn kết thúc rồi con…

Tôi nhìn gấu sẽ có nguy cơ mất bố mẹ giống như Bin tôi lại đau long hơn khi không muốn gặp  lại, mẹ có thể hạnh phúc khi rời khỏi nơi đây nhưng con sẽ là một đứa trẻ không có bố hoặc không có mẹ …mẹ buồn lắm con ơi ( tôi ôm con mà tủi than khóc)

Phong phanh xe gấp trước cửa nhà , anh ta vội vàng chạy lên phòng, khi mở cửa phòng thấy Gấu đang ngủ ngon lành trong cũi anh ta vội trang sang phòng mình , đèn ngủ mập mờ, anh thấy Vân ngủ trên giường lúc này Phong mới thở phào nhẹ nhõm..lại gần giường Phong khẽ cửi áo sơ mi để than trần rồi choàng áo ngủ..anh ta nhẹ nhàng ôm vợ mình .. “em ngủ chưa”

Tôi chưa ngủ nhưng vẫn nhắm mắt không tra lời Phong , anh ta cứ vén tóc hôn lên cổ tôi, má tôi định hôn môi thì tôi mở mắt..

Tôi: nếu anh làm vậy nữa thì tôi ra chỗ khác ngủ

-anh thật sự xin lỗi sẽ không có lần nào nữa , anh hứa..

-đừng hứa, tôi không giám nhận lời hứa của anh, tôi cũng chẳng có tư cách gì cấm anh qua lại với cô gái khác , tôi có nói rồi khi nào anh yêu ai rồi tôi sẽ ra đi ,ngày mai tôi sẽ (đang nói Phong hôn lên môi tôi ghì chặt  mặc cho tôi đẩy dãy đạp)

Đến khi buông tôi thở hổn hển

Phong: không đi đâu hết

-anh coi tôi là gì vậy P,mới cưới thôi cuộc sống hôn nhân con dài nhưng anh đã qua đêm với người phụ nữ khác, tôi sẽ có tuổi, sẽ già đi, và sẽ chẳng bao giờ giữ được kẻ đào hoa như anh, vậy nên tôi  kết thúc nó sớm trước khi quá muộn

-anh qua đêm với cô ta đúng 2 lần anh thề, anh không có ý gì cả chỉ là sinh lý

-anh có say không khi ngủ với anh ta có say không

-không ( P thở dài rồi nhìn sang nơi khác)

-vậy là anh hoàn toàn tỉnh táo , nếu người đàn ông nào cũng vì sinh lý mà như anh mà ra ngoài xả xong rồi về thì giây phút đó cái gia đình của người đàn ông đó thực sự đã đổ vớ rồi…

-anh chưa bao giờ phải giải thích nhiều nhưng anh hứa với em đây là lần cuối cùng anh trải nghiệm, anh sẽ không bao giờ làm vậy nữa…

-anh có làm hay không chỉ anh mới biết, tôi có muốn biết cũng chẳng được …( tôi quay đi chum chăn lên rồi khóc trong chăn…”

Phong thấy vợ khóc trong chăn định ôm nhưng lại thôi..anh ta lặng lẽ nằm xuống nằm nghe tiếng Vân khóc thấy suốt  ruột quay ra rúc vào lung vân.. anh trong long chỉ có em, anh hứa danh dự với em, lấy con ra anh thề độc anh không bao giờ làm gì có lỗi sau lung em, anh xin em đấy đừng khóc nữa.

Tôi vẫn nằm yên chẳng trả lời , cũng chẳng tỏ ra bất cứ thái độ nào .Ngay hôm sau tôi tỉnh dạy đã thấy Phong dạy trước đang bế con ở dưới nhà, anh ta dạy từ rất sớm, thấy tôi đi xuống, anh bế gấu cười trước mặt tôi…

Phong: nay anh nghỉ làm anh muốn dành thời gian cho hai mẹ con ..

-anh không cần gượng ép tôi sẽ đi, tôi muốn cả hai suy nghĩ them về cuộc hôn nhân này…

-em có thể đi còn con thì sẽ ở lại với anh

-anh … anh đừng nói kiểu cùn như thế, con còn nhỏ tất nhiên đi đâu tôi sẽ mang nó đi

-cô gân cổ với tôi đấy à

-vậy thì phải hạ giọng trước kẻ như anh chắc

-như toi thì làm sao

-anh là kẻ bệnh hoạn, đồ ăn tạp

-chính vì bẹnh hoạn nên tôi mới quen cô đấy

-anh nói gì,… anh nói vậy mà nghe được à

-k đúng à, nếu không vì tôi bỏ tiền để qua đêm với cô thì có quen nhau không?

-anh đừng nói nữa, nếu như có ngày nào đó anh thích cô gái nào cũng sẽ bỏ tiền qua đêm như vậy đúng không

-đúng chính xác đó là con người tôi rồi chẳng có ai có thể thay đổi được

Phong nói tức giận tồi thấy Vân đỏ mắt, anh ta biết mình đã nói những lời khong đúng trong lúc giận dữ.. Vân gật đầu trước câu nói của Phong vẻ như chấp nhận câu nói của Phong

Tôi quay lên phòng sách 2 bộ quần áo rồi đi xuống…

Tôi: phiền anh chăm con tôi sẽ quay về đón sau ( P giữ tay vân)

-anh đang cố gắng sửa lỗi sai của mình, anh tức giận nên chỉ nói vậy thôi

-không anh nói đúng trong mắt anh tôi mãi là cô gái cave rẻ tiền trao đổi thể xác lấy tiền , thế nhưng anh quên rằng tôi từng nói với anh “ tôi có lòng tự trọng của riêng mình…”

-hãy bỏ qua lần này đi em, anh không có ý đồ đó, anh sẽ bỏ bản tính đố, anh hứa đấy…

-khi nào trong long anh có tôi thì có lẽ anh đã chẳng bình thường mà lên giường với cô gái khác , để yêu một người khó lắm chồng ạ ( tôi gạt tay P ra rồi quay mặt đi kệ anh ta đang bế con )

Tôi về nhà mẹ đẻ , căn nhà khang trang được anh ta mua tặng bố mẹ vợ, trên con phố đắt đỏ, trung tâm của những quán café

Mẹ: mẹ gấu sao lại về mọt mình…

-mẹ con có lẽ lại một lần nữa thất bại trong hôn nhân

-nói linh tinh cái gì thế, mới cưới mà sao lại có chuyện rồi

-con mệt mỏi quá mẹ à, hết chuyện này lại tói chuyện khác, kể từ ngày gặp anh ta, chuỗi ngày con sống giống như địa  ngục , lo lắng sợ hãi nhiều hơn cả tình cảm, con sợ con ngươi ấy, sợ dần dần rồi mẹ à…

-ngay từ khi lấy mẹ biêt scon đã lép vế, mẹ biết con vì thằng gấu mà chấp nhận cưới, thé nhưng khi con đã đưa ra quyết định dó con phải sống với nó, lựa chọn là ở bản thân con , p là một chàng trai hoàn hảo, hãy giữ chồng và nói chuyệ với chồng bằng cả trái tim , sẽ có ngày cậu ta nhậ ra tấm lòng của con…

-con sợ không có ngày đó đâu mẹ à, con giờ trong đầu con mông lung lắm chẳng suy nghĩ được gì…anh ta dối với con mãi là hai bờ vực cách xa nhau

-cứ nghĩ nghu thế thì sao hòa hợp được ..phải nghĩ thoáng ra con ạ, đàn ông không thể thay dổi một sớm một chiều, mẹ tin là như thế con ạ

Phong ngồi trong nhà buồn thiu, điện thoại reo lên số của Tuấn…

Tuấn: sao gọi từ sang không bắt máy thế

-bận trông con

-kinh nhi, nhà mày thiếu gì giúp việc mà phải trông con…

-bố chăm con không tốt hơn ak

-thôi đi ông đừng òng vo, đêm tao bay rồi làm vài chén đi.

-ok,,,

Tuấn và Phong hẹn nhau tại quán bar , rót cho phong ly rượu tuấn thấy phong thở dài

Tuấn: lại có chuyện gì à

-uk có chút chuyện gia đình

-sao thế mới cưới đã xay ra chuyện gì , đừng nói với tao là mày chán vợ rồi nhé.

-không có, đang cãi nhau

-vì lý do gì tao biết được không, vì tiền hay vì

-vì gái , mẹ kiếp chả biết ma xiu quỷ khiến thế nào tao ngủ với một con bé, nó dến tận nhà tao

-dã man, lúc ý thi ma nào xiu, bệnh máu gái trong người thagwf nào chả có, nó co sđẹp không

-nó còn trinh

-ồ, thật à

-chính vì thế nên tao không muốn quá phũ phàng, có thể nó ít tuổi nên không suy nghĩ

-tao nghĩ là tao với mày chỉ khi nào gặp đúng người mình thực sự yêu thì sẽ khác, có lẽ cả đời chả bao giờ gặp được…

-trước tao cứ nghĩ tao yêu trang lắm thế nhưng sau khi bị cô ta gạt bỏ tao cảm thâý không còn tin đàn bà , đàn bà chỉ là thứ phù phiếm để tao xả.

-vậy sao mày còn cưới Vân khi mà như mày nói chỉ xả, cô ấy cũng không phải cao sang gì, tao nghĩ mày

-tao không yêu vân tao chắc chắn đấy, chỉ là tao và cô ấy có thứ gì đó ràng buộc mà tao khó có thể nói, không phải vì đứa con , nó như định mệnh dù thế nào cũng gặp lại nhau và tao muốn Vân làm vợ tao, chỉ vậy thôi

-vậy chúc mày tìm được cô gái cuối cùng của cuộc đời , đàn bà khi họ hiện ra họ ghen là quá bình thường mày không xđ yêu thì sao phải buồn,

-chẳng hiểu sao thấy Vân bỏ đi tao lại thấy day dứt , dù cho từ trước đến nay chẳng có người đàn bà nào giữ được chân tao cả

– dù sao thì lần này mày cũng đã sai rồi

-phải do tao

Tôi trở về nhà chồng cũ thăm con trai..tiếng mẹ chồng cũ nói xa xả vào cô con dâu mới

Mẹ manh : cả ngày ra vào ngưa mắt , động tý là kêu mệt với khó thở rồi đi viện, biết lấy cái loại bệnh tật này đéo bao giờ tao cho lấy…

Vợ Mạnh : con bị tim bẩm sinh nên mới vậy . con rất ngại khi không giúp được nhiều trong gia đình

Mẹ Mạnh : ngại, cái ngữ cô cũng biết ngại à , giờ tôi phải nuôi cả con riêng của cô, đem về nhà này chỉ co thằng Bin là cháu thôi…mang con riêng của mày về nhà bố mẹ đẻ mày gửi…

Vợ Mạnh : trước khi lấy anh mạnh con cũng đã nói với anh ấy rồi, anh ấy châp nhận , con sẽ không vì hạnh phúc của bản thân mà để con con di đâu hết …

Mẹ Mạnh : thế thì lấy con tao làm đéo gì , thế nên tao mới bảo thằng mạnh tao ghét lũ nhà quê , tham vọng và ngu dốt, mà  thế nào hết lần này tới lần khác gặp phải lũ nhà quê…

Tôi dứng bên ngoài sân nghe rõ câu ý. Vợ Mạnh thấy tôi , tôi lắc đầu ý là  đừng nói là tôi đang ở đây,..thấy cô gái ấy giống như phiên bản của tôi ngày nào , tôi bât giác nghe tiếng mẹ chồng mắng con dâu mà lòng lại đau, ký ức ùa về..tôi nhớ đèo hai đứa con tới trường trên xe mà nước mắt lăn dài…giá như trên đời nay có thứ thực sự là tình yêu , thật sự là yêu thương nhau thì đã chẳng có kêt cục đau lòng đến như vậy, tôi nhắm mắt cúi đầu để nước mắt rơi cho xóa nhòa ký ức , hôm nay là ngày giỗ Sóc, ngày giỗ con gái, tôi định đón con trai về nhà ông ngoại , giường như sự tồn tại của Sóc chỉ có trong đầu tôi và bố mẹ đẻ còn nhà nội Sóc đã lãng quên nó từ lâu, ai cũng có cuộc sống riêng, bản thân tôi cũng vậy, tôi đã sai lầm khi đi thêm bước nữa và sinh đứa trẻ nữa, để đến lúc này tôi sợ ký ức lặp lại, sợ lại chẳng được nuôi con lần nữa…

Mạnh : sao đứng ngoài này, vào nhà đi vân (nghe thấy mẹ đang chửi vợ mới, tôi đứng lặng bên vân)

-anh này anh là người đàn ông mà em nghĩ là chín chắn , ngay từ khi gặp anh em đã lấy anh vì sự chín chắn đó,và kể cả khi anh giuồng bỏ em theo nhân tình mới em cũng từng trách anh rồi lại thôi. Anh là đàn ông sẽ không khỏi những cám dỗ , thế nhưng anh vì sự cám dỗ mà giuồng bỏ vợ con mình để các con phải xa nhau để đổi lấy hạnh phúc của chính bản thân anh,…giờ đây anh nhìn xem lịch sử lại đang lặp lại , cô gái ấy giống như em ngày ấy, chỉ biết nép sau lưng chồng mỗi khi bị mẹ chồng mắng mỏ , nhưng mẹ anh là người dù một chút bao dung cũng không có , mẹ anh luôn khinh miệt những người phụ nữ anh chọn. em nghĩ đến lúc anh nên giữ lấy gia đình mình trước khi quá muộn hoặc nếu anh muốn cưới vợ lần 4 trong đời…(tôi quay đi mạnh vào trong nhà nói lơn…)

Mạnh : con sẽ ra ngoài sống mẹ không phải nói thêm

Mẹ Mạnh :điên à, con ở nhà có bố có mẹ sao con phải đi đâu, hay là con vợ mày xiu xiển gì mày

-mẹ thôi đi, con xin mẹ hãy để cho gia đình con được yên đi…

Tôi quay đi , có lẽ lời nói của Mạnh khiến mẹ anh ta có lẽ sẽ đau nhói nhưng nối đau của bà do chính bà tạo ra , lòng ích kỷ của bà khiến chính con trai mình chưa bao giờ có được hạnh phúc …tôi thấy Bin đi học về và tôi gọi Bin , thằng bé chạy vụt qua  “Bin chờ mẹ ‘’

Bin : mẹ về đi, con giận mẹ khi nào con hết giận mẽ hãy đến…

-vậy con phải nhanh hết giận mẹ nhé…mẹ yêu Bin…

Phong trở về nhà thấy cô giúp việc đang rong Gấu, thằng bé ngủ nhưng nước mắt vẫn chảy

Tôi gọi cho chị giúp việc, anh t a đi mấy ngày chưa về. Tôi liền tranh thủ về thăm con. Thấy con tôi ôm hôn hít, ai làm mẹ rồi mới hiểu cảm giác xa con, nhớ con đến chừng nào

Mẹ xin lỗi Gấu nhé, mẹ xin lỗi con nhé.

Gấu : mẹ đi làm ( toioi bật khóc)

Giúp việc : Cậu P dậy thằng bé nói vậy đấy. Tôi nói thật nhé cô Vân. Giận gì thì giận nhưng con nhỏ đừng bỏ con ở lại mà tội nghiệp thằng nhỏ.

–        Vâng

–        Tui đang nấu cơm cô để ý nhé, tôi ra siêu thị mua chai dầu ăn

–        Để cháu đi cho, cháu bế gấu đi bộ cho thoáng

Uk vậy mua hộ tôi nhé.

Phong trên xe gương mặt nóng đỏ bừng, đi được đoạn lại dừng vì mắt nhắm tịt lại. Cố lái được về đến nhà đi vào nhà và lảo đảo

Giúp việc: cậu P chuẩn bị ăn cơm luôn

  • Gấu đâu rồi
  • Cô vân về rồi ạ, cô ấy bế gấu đi ra siêu thị rồi ạ
  • Phong gật nhẹ rồi lên phòng anh ta cởi cúc áo, còn lảo đảo. Đôi mắt trĩu xuống, treo bộ đồng phục ngành lên móc treo gọn gang. Phong ra giường nằm nhắm mắt rồi ngủ lịm đi

Tôi trở về thấy giầy anh ta ở cửa

“anh ta mới về à cô”

Cauuaj P mới về, nhưng trông mệt mỏi lắm. Công việc của cậu ý bận mà. Cô lên gọi cậu ấy xuống ăn cơm đi

Cháu

Lên đi cứ gọi xuống ăn cơm bình thường. Giận nhau thì thiếu gì cách, không nhất thiết cứ phải thể hiện ra mặt làm gì cho khổ ra

Tôi vế con lên phòng mở cửa rồi gọi “Cơm xong rồi anh xuống ăn đi”. ( Không thấy trả lời tôi tiến sát vào giường, thấy anh ta nhắm tay vắt lên chán). Anh có ăn không sao hỏi không nói gì vậy ( Vân không thấy nói gì, tôi thấy Gấu nhoài người lao vào người Phong. Anh ta vẫn nằm im, tôi bế con ra thì thấy anh ta rất nóng).

Sờ vào trán thấy anh đầu nóng, đang sốt. Tôi vội vẫ lấy nước ấm lau người cho anh ta. Cởi áo anh ta ra, lộ thân hình vạm vỡ, tôi ném bịch chiếc khan vào người. “Đồ bệnh hoạn”. ( tôi lầm bầm”. “Chơi gái cho lắm vào giờ về ốm”. Miệng thì nói vậy nhưng mà cả đêm vẫn lo lắng cho anh ta. Anh ta cứ lúc rét , lúc lại nóng

Hôm sau Phong mở mắt dậy, thấy khăn vẫn đắp trên trán và vài miếng dán hạ sốt của gấu được dán chi chít quanh cổ anh ta và trên ngực. Thấy Vân nằm nhắm mắt ngủ ngay bên cạnh. Phong thở dài nhẹ nhõm rồi lấy tay gạt sợi tóc đang che gương mặt Vân. Phong nhẹ khẽ với tay đặt đầu Vân lên tay anh ta

Tôi mở mắt hai người chạm mắt nhìn nhau. Tôi định dậy thì Phong giữ và ôm chặt tôi nằm im

Phong: em nói đúng mình có vui gì đâu. Nếu chúng ta không thể ở bên nhau. Anh xin lỗi vì sự sai lầm của chính mình. Nhưng anh hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa. Em đừng đi

Đúng là phụ nữ, nghe anh ta nói như vậy xong. Tôi lại thấy xuôi xuôi, phụ nữ là vậy, chỉ cần đàn ông nói vài câu ngọt ngào. Là chúng ta có thể siêu long, đặc biệt là những người như Phong. Anh ta không phải là kẻ hay xu nịnh đàn bà

Nhưng trong long anh, khi ngủ với cô ta có chút nào nghĩ đến tôi không Phong

Bỏ qua chuyện này đi nhé ( Phong hôn chụt lên môi tôi rồi vào nhà vê sinh). Chúng ta sẽ đi ăn sang, em muốn ăn gì

Tôi thấy điện thoại Phong réo lên là anh Khánh gọi. Màn hình hiện lên hình cả gia đình khiến tôi bất giác thấy long vui hơn. Phong là một gã lãng tử vậy thì tôi cũng chỉ nên hi vọng ở lời nói. Tôi sẽ cố giữ gia đình này cho dù biết anh ta đã phản bội tôi. Nhưng tôi không muốn phải đổ vỡ lần nữa. Ít nhất thì anh ta thẳng thắn thừa nhận. Đàn bà một khi đã bị phản bội, có thể bỏ qua. Nhưng có lẽ vết thương trong long sẽ chẳng bao giờ lành lại, khó có thể quên được.

Những ngày sau đó Phong dù bận làm nhưng vẫn không quên gọi điện về cho vợ. Dù muộn đến mấy xong việc cùng gọi và nói chuyện video với con rõ lâu. Dù cho Gấu chỉ biết gọi baba

Phong: ngày hôm nay của em thế nào

Em tính mai đi học, ở nhà cũng chán

Uk, ra ngoài cho mở mang hơn. Sang tuần bố mẹ về, nói là sẽ làm cơm giới thiệu em với họ hàng luôn

Trong họ có em nào tên Hương không nhỉ ( tôi nói đểu)

Anh ngủ đây, buồn ngủ rồi (lảng đi rồi cúp máy luôn)

Tôi thấy điệu bộ trẻ con của Phong mà phì cười. Dù sao thì chuyện cũng đa qua ổi. Cái mà ta cần hướng dến là tương lai. Chỉ cần người đàn ông bên cạnh mình hiểu và sửa. Những điều đó được thể hiện qua hành động của Phong vậy là đủ rồi. Cái gì cũng cần có thời gian để thay đổi

Đang ngủ lúc nửa đêm, thấy có người hôn liên tục lên moi và khuôn mặt mình, tôi mở mắt

Phong : đi thôi

Đi đâu, anh về khi nào vậy

Anh đưa hai mẹ con đi du lịch

Du lịch sao đột xuất vayaj

Em chuẩn bị đi, chúng ta sẽ đi Trung Quốc

Có chuyện gì vậy anh?

Anh xong việc rồi, nên muốn dành thời gian cho gia đình, không được à

Được ( tôi cười P nhéo má tôi)

Chuẩn bị ra sân bay cô giúp việc cũng đi theo tới Trung Quốc. Thời tiết ở đây rất lạnh Phong ôm lấy gấu rồi quàng vai tôi.

Phong: nào đi thường thức đồ ăn Trung Quốc nào

Đây là đâu vậy anh

Đây là Phương Hoàng Cổ Trấn

Anh đi đến đây bao giờ chưa

Nhiều rồi chứ

Đi với cô nào vậy?

Thôi stop nhé đừng làm mất vui

Dắt tay con và tôi đi dạo trên phố đi bộ. Ở nơi này, hai bố con thưởng thức đồ ăn. Mỗi thứ một chút đến nỗi Gấu cáu gắt, gạt tay Phong

Tôi: thôi nào con buồn ngủ rồi để con về ngủ đi anh

Phong: vậy cô cho Gấu về ngủ cho cháu

Giúp việc ; hai cô cậu cức đi đi tôi già rồi, đi bộ không nổi. Phong gọi xích lô điện trao đổi bằng tiếng Trung rất thành tahoj để đưa gấu về khách sạn

Tôi và Phong nắm tay nhau cùng nhau ngắm cảnh nơi này. Phong ôm tôi chụp ảnh tự sướng lấy khung cảnh đằng sau chúng tôi. Không quên trao cho nhau nụ hôn trong những chiếc áo khoác dầy cộp. Trên con thuyền bên dưới là nước xanh của khu thành cổ kính

“Hôn xong vợ có nghĩ tới em khác không”

Không “Khi nào có, anh sẽ bảo em”. Tôi xưng mặt lên quay đi, Phong chum mũ long lên đầu tôi rồi hôn lên má tôi. Thù dai kinh, nhắc đi nhắc lại mãi.

Nhắc chứ, nhắc cho anh khỏi quên

Anh hứa rồi nhất định sẽ giữ lời hứa với em. Khi nào bỏ em anh mới nghĩ đến người khác. ( Tôi hất nước bên dưới thuyền vào người Phong). Anh đùa mà thôi, bẩn lắm đừng hất.

Qua chuyến du lịch, hai bố con Phong về tới nhà đang say sưa ôm nhau ngủ. Tôi cười tươi rồi khi đứng dậy tôi thấy nhói bụng. Hiện tượng này giống như…”Chắc không phải đâu”

Ngay sang hôm sau khi Phong đi làm. Tôi mua que thử thai về thử. Que lên 2 vạch, tôi vừa mừng vừa lo, lo vì con còn bé.

Phong đi làm gương mặt rạng rỡ. Thấy hôm nay sếp chào nhân viên từ ngoài cổng ai nấy cũng ngạc nhiên. Vừa xuống xe thấy điện thoại reo

Phong: alo

Là em

Ai cơ

Em Hương đây, em có chuyện muốn nói. Em không gọi được cho anh nên phải lấy số khác. ( Phong cúp máy luôn rồi chặn số tiếp)

Khánh: sếp nay có gì vui thế, chuyến du lịch thế nào

Khá ổn, có lẽ tôi cũng già rồi. Giờ chỉ muốn sóng yên biển lặng bên gia đình

Trời chuyện lạ đấy

Nốt nhiệm kỳ này, tôi sẽ đưa Vân qua Anh sinh sống và định cư hẳn ở bên đấy.

Tôi nghĩ như vậy cũng tốt, qua bên đó hai người sẽ dễ sống. Không còn vướng bận quá khứ ở đây nữa

Tôi thì làm gì có quá khứ để lưu luyến

Tôi suy nghĩ kĩ càng rồi gọi điện cho Phong

Phong: anh nghe rồi

Em có chuyện muốn nói

Có gì mà ấp úng, mới đi mà đã nhớ rồi à

Không phải em lại có thai rồi

Trời , tốt chứ sao (Phong cười lớn trong điện thoại)

Nhưng mà em

Em gì ít phải đứa. Thế nhé! Anh chiều về sớm đưa em đi khám

Vâng nhưng em ngại đẻ

Thế bây giờ có bầu rồi không đẻ thì làm thế nào. Nghĩ đến bỏ là ăn đòn đấy. Lấy ck sinh con là việc làm bình thường mà em

Vâng

Thôi tắt máy đi, anh gọi cho mẹ đã

Phong có vẻ rất vui khi biết them nhà sắp có thành viên mới. Gấu ôm lấy tôi . “Gấu ôm lấy tôi..Gấu sắp làm anh rồi nhé”

Tôi cười tươi bên con

Chiều đến khi chuẩn bị đồ ăn thì Phong gọi về

Phong:: em ăn cua hay hàu

Em ăn cua không thích hàu

Uk, anh đang đi qua khu chợ này. Họ bán nhiều cua lắm

Vậy mua chục con vào

Ăn nhiều vậy

Anh tiếc tiền à

Uk anh làm gì có lại chẳng tiếc ( tôi lụng bụng). Đù thôi anh định mua 1 thùng về để ăn dần

Thôi ăn đồ tươi, mua ít thôi

Cô giúp việc vui vẻ “Cậu P lần đầu tiên quan tâm đến việc ăn uống, chắc lần đầu đi chợ”

Cho quen cô ạ, sắp 2 đứa rồi không làm không được

Cậu ý là con nhà quyền quý mà sinh ra đã được cưng như trứng rồi. Tôi thấy cậu ý chăm con và phụ cô trông con như vậy là mãn nguyện rồi

Cháu cũng rất mãn nguyện rồi, không dám đòi hỏi gì hơn

Tiếng chuông cửa vang lên tôi ra mở cửa, tôi ngạc nhiên khi thấy đó là Hương

Hương : em chào chị, chúng ta nói chuyện một chút được không

Được em vào đi

Tôi rót nước mời cô ta đàng hoàng. Dù biết cô gái này đã ngủ với chồng mình

Hương: em không cố ý muốn phá gia đình chị, xin chị nhận lời xin lỗi của em

Xin lỗi cũng làm gì được đâu em. Có thể khi đó em chưa biết anh P đã có vợ

Vâng anh ý nói anh ý chưa vợ ( P nói rõ là đã có vợ) nên em mới ngả người theo anh ý. Em chỉ vì tin anh ấy, anh ấy nói thích em rất nhiều. Anh tôn trọng em vì em là cô gái đầu tiên trong đời anh ấy ( tôi tóm chặt váy cố nghe H nói)

Đàn ông mà em tin được sao

Em cũng đã nghĩ vậy và đã quyết định buông. Thế nhưng bây giờ em không có cách nào liên hệ được với anh ayas. Em có chuyện rồi ạ

Em này khi mà người đàn ông ra bên ngoài, họ có thể rung động một chút thế nhưng như em thấy vợ chồng chị vẫn đang sống hạnh phúc. Đặc biệt là sẽ chẳng bao giờ anh Pong bỏ vợ. Em phải nghĩ ra rằng em còn trẻ và không nên gò bó bản thân vào một người đã có vợ

Nhưng em có thai rồi, chị nói em phải làm sao. Em không thể bỏ đi đứa con này được. Lỡ mai sau này em không có thai nữa thì sao?

Tôi buông thõng tay khi nghe thấy lời Hương nói. Câu nói như sét đánh thẳng vào trái tim tôi. Có lẽ cả cuộc đời tôi cũng sẽ chẳng bao giờ nghĩ ra có ngày bản thân lại rơi vào hoàn cảnh này

Phong bên ngoài bê thùng cua vào nhà cười tươi. Thấy có guốc của con gái P hỏi

Nhà có khách à

Phong tiến vào nhà thấy Hương đang ngồi trước mặt vợ. ANh ta đổi sắc mặt ném bịch thùng xua xuoosngs àn, vội vã kéo tay Hương.

Phong: ra ngoài

Hương anh nghe em nói đã, rồi đuổi em không muộn

Phong: tao chưa bao giờ gặp đứa nào kinh khủng như mày, bám như đỉa vậy

Hương: em không có bám anh, em chỉ muốn nói cho anh nghe

Phong: tao chẳng cần nghe, ra khỏi nhà tao ngay. Nếu còn xuất hiện ở đây nữa tao sẽ không để mày yên

Tôi thấy Phong và Hương giằng co ngay trước mặt. Họ đang làm cái trò gì vậy, tôi đứng dậy

Phong: anh không có qua lại

Tôi: cô ta có thai rồi

Phong: có thai ai, em cơ mà

Tôi: không cô ta có thai với anh rồi, con của anh và cô ta

Phong quay sang nhìn Hương

Phong: mày nói linh tinh gì với vợ tao vậy

Hương: em không có nói linh, không tin anh đưa em đi xét nghiệm mà xem

Phong: không thể nào chỉ hai lần

Tôi chẳng buồn nhìn Phong. Đứng dậy còn không nổi. Tôi cảm giác trước mắt như nhân đôi, xung quanh như chao đảo. Tôi gục xuống ghế

Phong Vân..em sao vậy ( vội vàng bế Vân lên phòng)

Tôi nắm lấy tay Phong

Nếu nó là con anh, em sẽ chấp nhận nuôi nó thành người

Anh không thể sinh con với con bé đó được

Nhưng anh đã làm rồi, kết quả này do ai mà ra. Do chính anh cũng không hẳn do cô bé đó.

Anh sẽ có cách giải quyết

Bỏ đi một sinh linh chính là giết người. Cô bé đó đến tận đây thì sẽ không có ý bỏ

Anh sẽ ép nó bỏ

Hương đứng bên cửa nói lớn vào

Em sẽ không bỏ, em sẽ tố cáo anh lên mạng xã hội. Em biết anh là ai, gia đình anh sẽ mất tất cả. Em sẽ tố anh cưỡng hiếp em

Phong: mày điên à ( bóp cổ Hương nhấc lên) mày làm thử đi

Tôi mệt mỏi với tay Phong

“đừng anh, lúc này bình tĩnh đi a”

Phong: chị giúp việc mau gọi anh Khánh. Nói anh Khánh gọi mẹ tôi sang đây có việc gấp

Tôi: anh thẻ xuống đi, cô ấy đỏ mặt rồi ( P buông ra H thở hổn hển)

Hương ngồi khóc co ro ở góc phòng, tôi chỉ biết nhìn rồi thở dài. Đến chính bản thân tôi lúc này cũng không biết phải xử lý như thế nào

Phong: gọi điện thoại cho mẹ “Mẹ giúp con”

Mẹ P: được rồi để mẹ

Mẹ P gọi Hương ra nói chuyện đàng hoàng

Mẹ p: cháu biết cháu đang ăn vạ nhà ai không. Con trai cô chơi bời với con gái từ xư đến nay. Chưa bao giờ có ai đến nói là có thai với với con cô cả. Cháu có đang cố tình không

Hương: cháu đã nói là hãy đưa cháu đi xét nghiệm nếu muốn. Cháu mang thai con của anh P rồi. Thời gian qua đêm với nhau và thời gian cháu có bầu bác có thể trực tiếp hỏi anh Phong.

Phong: mày muốn bao nhiêu, nói đi chỉ cần cho tao con số rồi cút

Hương: sao khi qua đêm với em anh không nghĩ đến hậu quả này

Phong: tao qua đêm chưa bao giờ lo đến hậu quả. Do mày cứ bám lấy tao, mày cố tình, con ranh con.

Hương: cháu đã soạn sẵn t in và có hẳn bằng chứng cháu và anh P qua đêm. Chỉ cần anh P chối bỏ đứa bé này cháu sẽ đưa anh ấy lên các trang mạng xã hội

Mẹ P: ngoa ngoắt quá rồi đấy, cô cứ thử xem

Bác có thể đánh sập các trang mạng xã hội. Nhưng dư âm về con trai bác hẳn là mọi người trong giới con nhà giàu không lạ gì Phong thiếu gia nữa

Tôi biết mẹ Phong rất trọng danh dự và sợ tai tiếng. Tính P nóng nầy tôi đứng bên trên đi dần xuống nói với H

Tôi: gia đình chị sẽ có trách nhiệm với đứa trẻ. Khi nào sinh xong em có thể đi. Đó là em chỉ cần nói có trách nhiệm với đứa trẻ

Mẹ P: Vợ thằng P đã nói vậy rồi thì cô nói luôn. Cháu sẽ được khoản xứng đáng sau khi sinh đứa trẻ. Không ràng buộc và đặc biệt sau khi sinh xong, cháu và chúng ta chưa bao giờ quen biết

Phong: con không chận nhận đứa con này

Tôi: em sẽ nuôi, nuôi tất cả con của chúng ta ( P thấy xấu hổ trước lời cao thượng của vợ)

Hương: em sẽ ở lại đây

Phong: không được, ai cho phép

Hương: em giấu bố mẹ không lẽ anh ép em ra ngoài sống một mình. Cho đến khi sinh con mới xuất hiện

Mẹ P: vậy cũng được, cô cứ ở lại đây. Con càng dễ quản (bà nháy mắt P)

Phong: con sẽ chuẩn bị cho nó ở chỗ khác, nó không được phép ở gần con

Cô giúp việc và tôi chuẩn bị phòng cho Hương

Hương: em cảm ơn chị

Việc phải làm thôi, nghỉ ngơi đi

Tôi về phòng thấy P ngồi nhìn ra ngoài

Phong: anh xin lỗi, anh biết dù có nói xin lỗi ngàn lần em cũng đã tổn thương. Thế nhưng anh thật sự không hiểu. Tại sao mẹ anh và em đồng ý để cô ta lại

Không còn cách nào khác anh à. Phải đối mặt và chịu trách nhiệm em tin, chúng ta sẽ nuôi dậy đứa trẻ đó thật tốt, như chính con của chúng ta vậy?

Phong với tay ôm lấy Vân. Hai người thở dài buồn bã, không ai nói gì nữa. Nhưng trong lòng hai người đều có rất nhiều suy nghĩ đang ngổn ngang.

Phong: cảm ơn em rất nhiều

Hương bên phòng nói chuyện với ai đó

Hương: tiền chuyển vào tài khoản của em chưa

Hạnh: mày làm thế là ok. Chị rất ưng, không uổng moi mày từ dân tọc về. Kịch bản này có lẽ Phong nó sẽ chẳng ngờ tới. Mày làm gia đình nó chao đảo là tao vui rồi. Vì mày là gái ngoan nên nó do dự, nếu chứ như mấy con cave thì nó chả cho người đánh mày bầm dập rồi.

Hương: em làm đúng như chị nói rồi, giờ kết thúc được chưa

Hạnh: mày nói chửa mà nó không nghi à

Không hắn thấy em nói cứng nên chưa đưa em đi khám, nhưng vợ anh ta đã ngất.

Hạnh: quá tốt, tiền chị sẽ đưa trực tiếp em nhé. Sự việc diễn ra nhanh hơn chị t ưởng nên cái trình chị cua của em sẽ là 100tr. Thay vì trả em 200tr như đã thỏa thuận. Đợt ý chị đầu tư cả chuyển hàng, nếu lỡ mất thì có phải tiền tỉ của chị không

Chị đang làm trái với thỏa thuận của chúng ta đấy

Tùy em thôi, nhận hay không là do bản thân em ( Hạnh cúp máy)

Hương cười rồi nhẹ nhàng uống cốc nước “ai nói với chị là tôi chửa giả. Tôi cũng đâu có ý định buông tha anh ta. Anh ta là cái mỏ vàng ngu gì mà bỏ. Chị là cái thá gì, tôi sẽ đánh bật vợ anh một cách đơn giản.” ( Hương cười xoa bụng) “Mẹ sẽ dành bố của con cho con, con yêu ạ”

Hôm sau Phong dậy đi làm tôi thấy Hương ra sắp giấy ăn cho P. Cô gái ấy làm chu đáo như một người vợ

Phong: làm ơn tránh xa tao ra. Tao sẽ biến đi một cách nhanh nhất

Hương rung rung nước mắt

Hương: anh đừng nói những lời như vậy với em. Em không cố ý chỉ vì đứa bé nên em mới làm vậy. Em cũng dấu gia đình em, em chỉ muốn con em có bố

Phong thấy cô ta nói vậy thở dài. Anh ta quay lại nói với vợ

Phong: anh đi đây ở nhà ăn no ngủ kĩ nhé ( tôi gật cười nhatk)

Hương thấy vậy thì lườm Vân rồi cười đểu. Đứng ngay sau Vân cô ta giả vờ đon đả

Hương: để em bê cho

Vân: chị bê được rồi canh đang nóng

Hương: em bê được mà ( H giằng bát canh, bát canh bị văng khỏi bát chảy xuống tay Vân)

Tôi bị nước bắn vào tay, nóng theo phản xạ tôi buông tay ra, chiếc bát vỡ toang

Hương: xin chị đừng ghét em, chị không muốn em ăn cùng chị có thể nói cho em biết mà

Do canh nóng, nên chị trượt tay, chị không có ý gì cả

Em xin lỗi chị ( cúi đầu)

Tôi thấy cô ta cứ xin lỗi mình một cách quá lễ phép và kỳ lạ

Phong lên ô tô nhìn qua camera thấy Vân hất bát canh đi khi Hương muốn bê bát canh.

Phong : đau đầu quá anh Khánh. Anh có cách nào ổn hơn không nhỉ

Khánh: hôm qua tôi nói chuyện với mẹ cậu rồi. Mẹ cậu nói nên để cô ta ở đó để dễ quản. Sinh con xong là cho cô ta đi

Phong: nhưng em không thể để cô ta cạnh Vân được. Hai người đàn bà sẽ khó sống, Vân cũng đang mang thai.

Khánh: mẹ cậu nói sẽ đưa cô ta đi khám trong hôm nay. Chờ kết quả rồi sẽ tính

Phong lần đàu tiên bị thế này, tôi thật sự rất khó chịu

Khánh: Vân là cô gái tốt bụng. Cô ấy chấp nhận chịu nhịn vì có lẽ cô ấy vì chính cậu đấy.

  • Tôi rất trân trọng Vân trong lòng tôi giờ chỉ có Vân…

Tôi thấy mẹ P đón Hương đi khám nhưng dường như bà cũng quyên rằng tôi cũng đang mang thai.

Giúp việc: phu nhân quên thôi cô đừng buồn, cậu P thì bận nên cô đừng chú ý nhé.

  • Sinh gấu cháu cũng làm một mình hết mà, cháu ổn cô ạ…

Tôi lủi thủi đi tới viện khám 1 mình…

Bác sỹ: Thai 12 tuần trong tử cung có tim thai, tốt hết nhé.

  • Vâng cám ơn bác sỹ

Phong thấy điện thoại của mẹ gọi

Mẹ P: mẹ nghĩ ra cách nào ổn không

Không con ạ, mẹ nghĩ là cứ để nó sinh ra thêm con cháu đi. Nhà ta vô tư mà con

Biết vậy nhưng con chỉ muốn có con với vợ mình

Bố con vẫn đang đương nhiệm, con phải nghĩ cho bố chứ con

Tôi gọi cho Phong mãi máy đều bận.. Nhìn kết quả tôi thở dài, đứng dậy về nhà thấy rất nhiều đồ bổ để trên bạn

Hương: mẹ mua cho em đấy, chị lấy mà dùng

Chị có đồ của chị rồi

Hương: mẹ anh P rất vui khi thấy thai kỳ của em khỏe mạnh

Vậy là tốt rồi

Chị cứ lấy một hộp mà dùng em uống không hết ( cứ nhét vào tay tôi)

Tôi tức lên gạt văng lọ thuốc

Để chị yên ( tôi quát lên)

Em xin lỗi chị. Em sai rồi em đã làm chị giận rồi. (Tôi thấy mình đã hơi quá)

Chị hơi mệt, chị nghỉ trước đây

Phong ngồi trong phòng làm việc nhìn thấy hành động của Vân qua camera. Phong gội vã gọi cho Vân

Phong: em mệt và

Em gọi sao mã anh không nghe máy

À anh vừa nói chuyện với mẹ về việc cô ta đi khám

Được rồi anh làm gì thì làm đi, em mệt nên không muốn nghe

Tôi cúp máy rồi ôm gối khóc, chẳng hiểu sao cuộc đời mình đến bao giờ mới có hạnh phúc đây. Đến bao giờ  đây…..

Phong thấy Vân cúp máy thì ôm mặt có vẻ mệt mỏi. Dường như gia đình yên ấm của Phong đang bị xáo trộn. Anh ta hối hận và cảm thấy chán chường

Chiều tối tôi thấy Hương đang cho Gấu ăn, thằng bé cứ nghịc và tát cô ta. Tôi ra đánh vào ta con

Hương: thằng bé đùa mà chị

Nhưng như thế là hư

Nó hư giống chị mà

Nói vậy ý là gì ( Hương đứng dậy đi ra cửa, tôi ra giật tay). Nói lại đi, ý cô là gì?

Tôi nói nó hư giống chị. Chị ngủ với anh Phong để đổi lấy tiền còn gì. Chị chẳng khác gì mấy đứa phò đứng đường cả tôi khinh chị

Tôi điên lên tát bốp vào mặt cô ta, đúng lúc Phong mở cửa ra vào

Hương: em đâu có nói gì sai, sao chị lại đánh em

Tôi: không có chị em gì hết. Nói lại câu vừa nói xem nào

Phong: sao vậy em, bình tĩnh lại đi

Tôi không bình tĩnh được, tất cả là tại anh. Chính anh đã để chuyện đến mức này, chính là do anh mà ra cả đó

Phong: em đã chấp nhận còn gì

Liệu tôi có thể không chấp nhận việc anh đưa 1 đứa con gáu về nhà. Và đứa con gái đó có thai với anh và nói tôi là gì anh biết không/

Phong: mày vừa nói cái gì

Hương: em không nói gì cả. ( P mở máy ra xem lại cam nhưng góc cửa khỗng em được). Em định đi ra ngoài chờ anh, em bế gấu thì chị ý giật không cho. Em ra ngoài chờ anh thì chị ý giật em lại, chị ý ghen lắm

Tôi nhìn P rồi cười nhẹ

Anh không tin tôi nói à, mà phải xem lại camera

Phong: không phải anh chỉ xem cô ta nói gì

Sao anh không bảo tôi nói lại cho mà nghe

Phong: anh thấy em đang mất bình tĩnh đấy Vân

Đúng tôi sắp điên rồi

Giúp việc: cơm nước xong rồi ạ

Phong: ra ăn cơm đi em

Anh và cô ta ăn đi ( tôi bế Gấu lên phòng, ngồi bịch xuống giường)

Hương: em xin lỗi chị ý nóng tính và ghen quá mức

Phong: chuẩn bị ngày mai ra khỏi nhà tao đi. Tốt cho tất cả, tao sẽ cho mày đến nơi tốt nhất. Có người hầu hạ mày 24/24

Phong chán quay ra ngoài uống rượu một mình. Chờ Khánh đến Phong rót cho Khánh

Cậu lại cãi nhau với Vân à

Tôi đang làm cô ấy mất đi bản tính hiền lành vốn có. Có lẽ cú sốc về Hương làm cô ấy vẫn chưa chấp nhận nổi

Mai tôi sẽ đưa cô gái kia đi là ổn, nghỉ ngơi đi

Hương thuê người điều tra số Mạnh, chồng cũ của Vân. Mở phòng thấy Vân đang trong nhà tắm, cô ta lén lút lấy máy Vân nhắn tin cho Mạnh “Em nhớ anh, em không muốn ở lại đây chút nào nữa, hắn là kẻ tệ bạc.”

Lát sau Phong về, đi lên phòng thấy tin nhắn trên máy Vân để tên Mạnh. “Sao thế, có gì cứ bình tình nếu buồn có thể nói với anh, anh sẽ nghe”

Phong gạt máy ra đọc đoạn tin nhắn, thấy Vân đi ra anh ta để lại lên bàn

Tôi chẳng nói gì với Phong mặt cứ tỏ ra lạnh nhạt

Phong: anh đối với em tệ bạc lắm à

Không phải à, anh quá tệ đừng nói chuyện với tôi nữa. Sang phòng bên cạnh mà ngủ đi

Phong biết mình sai nên anh ta lẳng lặng ra ngoài ghế ngủ. Cả dêm phong cứ nhìn sau lưng Vân

Phong: mai cô ta đi rồi, anh không muốn thấy em thế này đâu. Ngủ ngon

Phong không biết rằng mỗi lời anh ta nói tôi đều buồn và chạnh lòng, có lẽ cảm giác của người mang thai dễ nổi nóng, tôi chỉ biết rơi nước mắt ôm tay lên bụng mình…

Sáng sớm tôi về mẹ đẻ, mẹ tôi kê thuốc bổ cho tôi sách về

Mẹ: Chưa gì mà gầy tọp vậy con

-Con không ăn được

– Cố mà ăn cho có sức chứ…

-Con về đây còn cho gấy ăn, mẹ bán hàng đi…

-Nhớ mang cái này về cho Bin cho mẹ, bố con hôm qua mua được cái ô tô đồ chơi này đẹp.

-Vâng để con mang đi luôn

Nhìn quán của mẹ có vẻ tấp nập tôi nhìn bố mẹ bận rộn với công việc của quán, lòng tôi lại thấy bình yên hơn.

P ngủ dậy không thấy Vân đâu, anh ta vội vã hỏi cô giúp việc

-Cô ấy ra ngoài từ sớm rồi ạ

-Có nói đi đâu ko?

-Dạ không.

H: Chị ý nói đi về thăm con ạ…anh ăn sáng luôn đi

P: chuẩn bị đi lát anh Khánh sẽ đến đưa đi

Phong thay đồ rồi phóng xe đến nhà Mạnh, bỏ thuốc ra hút rồi đúng lúc thấy Vân đi từ nhà Mạnh ra cười nói vui vẻ với Mạnh, Phong cười mỉa mai “giờ hơi tí là cô tìm chồng cũ à” (cho thuốc xuống chân dập )…

Tôi về nhà rồi đặt thuốc cho mẹ lên bàn..

Tôi: Chị  ơi giúp em sắc thuốc này lên để uống nhé (H đứng từ trên cười nhìn xuống ) anh P dậy chưa ạ?

-Cậu ý ra ngoài rồi mà

Hương đi xuống giả vờ hỏi han

H: Em chào chị em sắp đi rồi (tôi không trả lời) thuốc bổ thai ạ, em có thể uống ké chút không?

Tôi: khi nào cô sắc xong em có thể uống, đồ của em mang sạch sẽ đi chị thấy em ở rất bừa có lẽ dọn sẽ lâu đấy.

Hương lừ lừ nắm chặt tay trước lời nói của Vân, thuốc vừa được đun xong, Hương đổ thứ bột gì đó vào chén thuốc, Phong về đến cửa cô ta suýt xoa

Hương: xem thử thuốc của chị Vân nào, chị thật tốt…a P xem này chị Vân tặng em thuốc bổ (H nhấp ngụm nhỏ trước mặt Phong).

Phong lên phòng kéo tay Vân

P: Cô vừa đi đâu về?
-Anh đang làm tôi đau đấy

-Cô đi gặp chồng con cũ còn bỏ mặt ck con mới ak? Bản tính cô là loại thèm trai vậy ak?

-Anh nói gì?

-Ở với ck ko hạnh phúc là tìm ck cũ, đêm đêm nhắn tin hẹn hò vậy thì tôi và cô giống nhau cả mà thôi

-Anh nói linh tinh cái gì vậy?

Thấy chị giúp việc gọi lớn.

Giúp việc: cậu P cô Hương cứ kê đau bụng, mặt tái đi rồi..

Phong quay ra ngó xuống dưới nhà thấy Hương ôm bụng đau quằn quại, Phong chạy xuống đỡ H

H: Em đau quá

-Đau thế nào mà tái mặt đi thế này?

-Em đau lắm, đau bụng.

-Chị giúp việc cầm cho em khóa xe lại đây

Tôi thấy chân cô ta có rỉ máu, tôi sợ hãi chạy xuống

P: ra mở xe đi

Tôi mở cửa xe nhìn hành động lo lắng của P, bất giác tôi buôn thõng tay chặn cửa xe

Tôi: cô ấy giả vờ đấy

-Cô điên ak, tránh ra.

H: em đau quá anh ơi..anh ơi…

P: tránh ra Vân.

-Nếu anh đi chúng ta sẽ kết thúc

-Vậy thì kết thúc đi (Phong đóng sập cửa)

Tôi cười rồi rơi nước mắt trước lời anh ta nói, hóa ra đến cuối cùng chúng ta cũng chỉ đến vậy mà thôi…đến vậy thôi

Hương trên xe kêu rên “bát thuốc chị ấy cho em, em đau từ khi uống nó”

P: đừng nói linh tinh

Đến viện những giọt máu chảy xuống chân do chính Hương cắt ngón tay rồi làm chảy vào, cô ta cười nhẹ rồi đúng là có cơn đau bụng

Bác sỹ: tất cả đều bình thường, không có gì nguy hiểm cả. Tất cả đều bình thường phát hiện trong nc tiểu có thứ chất solain chất này nếu quá nhiều sẽ gây xảy thai…

Phong gật rồi thấy H nằm ngủ trong phòng, anh ta nắm chặt tay phi về nhà thấy Vân đang ngồi ôm con trên ghế, anh ta kéo tay Vân …

P: Tôi đã nói bỏ thai nhưng chính cô bảo giữ lại, vậy rồi sao bây giờ cô lại ác độc vậy Vân từ khi nào bản tính cô lại như thế

– anh đang nói gì vậy ý anh là cô ta bị như vậy do tôi à

– bác sỹ nói trong nc tiểu của cô ta có chứa chất gây xẩy thai, chỉ sau khi cô ta uống bát thuốc cô đưa, cô ta trẻ con mà Vân tại sao cô lại nghĩ ra cách ấy

– bát thuốc, thuốc ý mẹ tôi mua cho lẽ nào ý anh bảo mẹ tôi muốn hại cô bồ nhí của anh và

– hãy dừng lại đi trước khi cô đánh mất chính bản thân mình… Tôi ra bàn bê bát thuốc…

– bát cô ta uống đây, tôi cũng mang thai nếu tôi bị làm sao thì lúc ấy hãy nói…(tôi tu ực hết bát thuốc P ngăn k kịp) sao rồi anh thấy tôi vẫn đang ổn đây…

P: chúng ta đang làm sao vậy..

Tôi thấy khó chịu cổ họng như bị thiêu đốt, khó thở nữa..

P: lúc này nói gì thì cũng đã qua rồi Tôi phụt máu mồm ngay trước mặt anh ta…Phong đơ người khi máu của Vân bắn đầy vào chiếc áo trắng của anh ta…

Tôi gục xuống dưới sàn ôm lấy bụng, bụng đau quằn quại…

P: đừng dọa anh, đừng làm anh sợ em…

– tôi không có làm

– uk em k làm anh tin em (bế Vân vội vàng) Tôi cảm giác rõ đứa trẻ có lẽ đang bị thứ gì đó khiến cho đau đớn bên trong bụng…tôi cố gắng kẹp chân lại…

P: máu ở đâu nhiều thế này (dưới quần ướt đẫm máu chảy ra) đừng làm anh sợ nhé em…

Tôi lúc này đến khóc cũng chẳng thể…tôi thậm chí còn k nói dc lời gì…tiếng người nói bên tai giờ chỉ còn văng vẳng…

P: mở mắt ra nhìn anh đi Vân … Tôi thấy trên bàn phẫu thuật,ánh đèn giống khi tôi sinh con đang rọi xuống gương mặt…đó có lẽ là lần cuối con của tôi tồn tại trong cơ thể tội…

Bác sỹ: đứa bé k thể giữ dc

– tại sao vậy

– cô ấy uống phải chất kịch độc ít không sao nhưng quá nhiều sẽ mất con…(P đấm tay vào tường)

P gọi về cho Khánh: ‘Mang bát thuốc trên bàn đi điều tra xem, xem lại camera trong nhà gọi người xuống điều tra)

Khánh: tôi hiểu rồi…vừa đọc tin của cậu mà tôi cũng đang như mất hồn đây…

P: làm trong lặng lẽ kết quả do ai làm cũng chỉ mình tôi biết

– tôi hiểu…

Sáng sớm tôi thấy tiếng mẹ đang nói với bố

Mẹ: ông về đi mình tôi ở đây dc rồi.

– bà thức cả đêm rồi đề tôi trông tiếp cho…

– tôi đi rửa mặt đã tôi ngủ chút bh con tỉnh gọi tôi luôn nhé…

Phong ở nhà nói chuyện vs bên điều tra…

Khánh: hôm ý camera trong nhà bị rút dây nên không ghi lại được gì ngày hôm ý…

điều tra: trong thuốc các gói kia đều k có chất độc nhưng riêng bát thuốc có chất độc, cái loại độc này hay có ở vùng cao…

Phong: Hương cô ta thuộc tỉnh nào

Khánh: cao bằng ạ

– vậy cao quá rồi (P nắm giấy vò nát)

Điều tra: theo như điều tra tháng trc cô ta dc chuyển 100 triệu vào tài khoản, gia đình rất nghèo không phải là dạng buôn bán đồ điện như chúng ta biết…bố cô ta có 3 vợ cô ta là con thứ 4 của vợ 3…

P: anh tự giải quyết nó nhé

Khánh: nhưng đang bầu con của câu

– con của tôi và Vân cũng k còn chỉ vì cô ta con ranh khốn kiếp…

Khánh: tôi sẽ báo vs phu nhân, còn vc bh cậu và Vân định đối mặt sao

– chẳng biết sao nữa đau đầu quá…k nghĩ sự về đến nước này, tôi đã đưa 1 con quỷ cái về nhà …

Phong lên phòng thay đồ, thấy tờ giấy khám thai của Vân trong ngăn tủ…anh ta sờ lên tờ phiếu siêu âm

P: bố không biết phải đối mặt vs mẹ của con thế nào đây (dt reo)

bố Vân: vân tỉnh rồi con.

– vâng con tới ngay đây (P vội vã tới viện)

Tôi thấy bố mẹ cứ cười nhạt trước mặt… “con của con không còn phải không”

mẹ: uk..k sao con ạ còn trẻ chẳng may sự cố Tôi đỏ mắt nhưng không rơi lấy một giọt nước mắt

Bác sỹ: người nhà ra ngoài đề tiêm cho bệnh nhân nào

Tôi: mẹ đưa cho con 500 nghìn

– à uk đây con…đưa cho y tá nhé

Thấy bố mẹ đi ra y tá và bác sỹ đang tiêm cho giường bên cạnh tôi đứng dậy cố đi…vẫn mặc đồ của viện tôi ra ngoài bắt xe về nhà Phong…về tới nơi tôi thay đồ rồi ôm con

Giúp VC: cậu P vừa đi sao cô lại về thế này…

– cho cháu ôm gấu 5P…

Tôi ôm gấu trong phòng con rồi hôn lên trán thằng bé…

gấu: mẹ ơi

– ơi con (tôi trả lời con mà bật khóc)

– mẹ đi làm ( tôi gật rồi khóc lớn hơn)

– đúng rồi mẹ đi làm, gấu của mẹ ở đây có ông có bà, có cả bố con nữa sau này con lớn sẽ hiểu cho mẹ…

Đưa con cho cô giúp việc tôi nắm tay cô “cô giúp cháu chăm thằng nhỏ cô nhé”.

– tôi vẫn đang chăm mà cháu lại định đi đâu à Tôi cười nhẹ rồi gật, quay đi tôi ôm chặt tay lên tim mình…

Giúp VC: cô đi sớm về sớm vs con nhé, đừng trách cậu P, cả đêm qua cậu ấy lau vết máu mà cô phun ra tự tay cậu ấy lau và k muốn tôi giúp cậu ấy cũng đau lòng lắm cô Vân ạ…

– đau thì cũng đã muộn rồi.

Tôi đến trường Bin mua cây kẹo bông chờ con tan trường…thấy con vừa tan trường tôi gọi con với đôi môi tím tái…

Bin: mẹ đến làm gì

– mẹ ốm này

– mẹ ốm nặng không (thằng bé sờ lên trán tôi)

– bin này mẹ yêu con lắm.

– con hết yêu mẹ rồi (tôi cười)

– ăn kẹo bông đi con

– con là con trai mà mẹ…

– con trai phải luôn mạnh mẽ con nhé,sau này mạnh mẽ để có thể bảo vệ người con yêu…

– con không giống bố (tôi mếu rồi rồi nc mắt)

– mẹ khóc à, con nói gì đâu (thằng bé lau nc mắt)

– mẹ có lỗi vs con nhiều lắm, con hãy luôn giữ hình ảnh mẹ trong tim con nhé

– mẹ nói gì lạ vậy bố đến đón con kìa (tôi ôm BIN)

– con dù lớn vẫn mãi là con của mẹ

– con vẫn là con của mẹ mà (thằng bé cười ngô nghê) con về nhé, à bao giờ mẹ lại tới

– sẽ sớm thôi đi đi con…

– vâng mẹ Tôi đứng dậy ra gốc cây nấp tránh Mạnh…

Bin: mẹ vừa ở kia mà

Mạnh: làm sao đi nhanh thế dc lại nói dối hả

– không mẹ đến thật mà bố

Mạnh: thôi ông tướng lên xe đi về mẹ con (ý vợ mới) làm cánh gà con thích đấy…

– yeah… (thằng bé vui vẻ)…. Tôi đứng sau gốc cây vẫy tay tạm biệt con…nhìn thằng bé đi khuất, tôi bắt xe buýt hướng thẳng về hòa bình… Phong và bố mẹ Vân đi tìm khắp nơi…

Mẹ V: nó đi đâu dc mới xẩy thai xong, 1 lần xây bằng 7 lần đẻ

bố v: Được rồi chắc nó muốn yên tĩnh một mình để nó bình tĩnh lai…

P: cô ấy có biểu hiện gì k bt k ạ

Mẹ V: nó vẫn bt tất cả mà…

P: Con đi tìm xem sao… anh ta phóng đến nhà Mạnh…

Mạnh: k có, chỉ thấy lúc nãy thằng bé con nói nó có gặp mẹ mà tôi nhìn thì k thấy nên kb thế nào

– ok cám ơn ( P lên xe phóng về nhà) .

Gíup việc: cô ấy vừa về có đeo cho gấu cái lắc bằng vàng này rồi đi (lắc hình ngôi sao)

– có nói gì thêm k cô

– không chỉ bảo nhờ tôi chăm sóc gấu…(gấu khóc ré lên) cậu bế xem có đỡ không

– ra bố bế nào sao con quấy vậy ngoan để bố đi tìm mẹ nhé…

Tôi mua 1 bộ đồ chơi cùng 1 con búp bê ra mộ con, tôi nhặt cỏ dại trên mộ” mẹ về rồi sóc lâu nay ông bà bạn nên chưa về dc, còn mẹ thì dù không về cũng luôn nhớ về con, mang con trong tim là đủ rồi, à con có em rồi thằng bé tên Gấu đáng yêu lắm con, đáng lẽ có em nữa nhưng do mẹ vụng dại nên lại làm mất em rồi giống như mẹ từng làm mất con vậy”… Tôi đập tay lên ngực mình như nén nỗi đau rồi vừa khóc vừa kêu “a…a…a…con ơi mẹ đau lòng lắm, cuộc đời này mệt mỏi lắm, mệt mỏi lắm con à, mẹ hối hận cũng đã muộn rồi”… Tiếng khóc giữa cánh đồng như ai oán, khóc trong đau đớn, khóc mà cũng chẳng thể nào xóa nhòa nỗi đau…

Phong đi khắp nơi tìm Vân nhưng đều không có kết quả bỗng dưng điện thoại của Phong reo lên là Vân “alo em đang đâu vậy”

– chúng ta nói chuyện đi

– được em đang ở đâu…

Hương cay cú khi tỉnh dậy không có ai bên cạnh…

Khánh: Phu nhân nói một là âm thầm sinh con sẽ dc tiền hai là phá bỏ…

– tôi sẽ sinh chứ, sẽ sinh con…

– ngày mai tôi sẽ đưa cô đến điểm cô cần sống..

– anh P đâu rồi ạ

– những việc cô làm đều bị lộ tẩy và cô đừng mong gặp lại cậu ấy, vì cô mà cô V đã mất đi đứa con (H cười nhạt)

– vậy à, tôi đau có cố tình…tất cả do số phận… (cô ta gọi cho Vân)

Vân: nói đi

– chị tinh quá nhỉ biết tôi là ai cơ đấy

– em không gọi thì chị cũng tính gọi cho em…

– vậy gặp nhau luôn chứ …

Tôi đến điểm hẹn gần cây cầu bắc qua sông, một quán cafe nhìn thẳng ra sông, tôi vẫn giữ điềm tĩnh trc mặt H.

H: trông chị vẫn ổn

– rất ổn, mất đi đứa này thì sẽ có đứa khác vì chồng của chị vẫn là chồng chị, chỉ sợ k có chồng thì sẽ khó chửa (tôi mỉa mai)…

– chị nói hay lắm chị xem video đi (máy tôi hiện lên) Đoạn video Phong và Hương hôn nhau trên xe, hôn nhau trên giường và cái cách anh ta đang lột đồ H..tôi cắn răng có vẻ bt

– tất nhiên anh ta k làm vậy thì sao em có thai được

– chị sẽ chẳng hạnh phúc vì ngay từ đầu chị đã là kẻ thừa trong cuộc sống này người như chị chẳng thể nào giữ chan dc anh ấy

– vậy như em thì dc à

– tất nhiên em có mọi cách

– kể cả việc chấp nhận uống thuốc có độc, chẳng may em bé có sao em sẽ hối hận cả đời

– thuốc do em pha em biết bn là đủ…k ngờ chị lại uống cả cái bát đó, kẻ ngu ngốc là chị…em chỉ là 1 còn rất nhiều các cô gái khác chị có quản hết dc k

– chị tự có cách giữ anh ấy cho riêng mình, chúc em mẹ tròn con vuông

– chị không giận em vì đã bỏ độc à

– bỏ độc là em còn uống hay không do bản thân chị, chị k trách em chị thương hại em thì đúng hơn, chị có hẹn vs ck rồi tạm biệt…

Tôi đứng lên mà hoa mắt lảo đảo cứ nghĩ đến đoạn video đó tôi lại thấy ghê tởm…tôi ghê tởm anh ta…

Hương đập tay xuống bàn ” mày chỉ là con đĩ mà đòi lên mặt dậy tạo tỏ vẻ cao thượng, tạo xem hai đứa mày có hạnh phúc được không tạo tuyệt đối k cho phép ” (hét lên trong quán khiến mn nhìn)…

Tôi đứng trên cầu gió bay bay mái tóc, tôi dơ điện thoại lên nhìn tấm ảnh cưới… Phong tới nơi vì xe cấm đi bên làn ngược chiều nên đỗ đối diện chỗ Vân đứng

P: chờ anh đi vòng sang nhé…cầu này chưa thông mà…

– không cần anh đứng đó cũng dc rồi…tôi có vài lời cuối muốn nói cho anh

– gì mà lời cuối, chúng ta về rồi nói nhé …

– dù sao thì nước mắt tôi cũng đã khô kể từ khi gặp anh chúng chẳng còn để mà tuôn ra nữa

– em nói gì vậy, là anh sai, anh xin lỗi em chúng ta sẽ lại có những đứa trẻ khác…

– tôi chúc anh sẽ có những đứa trẻ khác với những cô gái khác, người như anh sẽ chẳng biết thế nào là yêu một người phải không

– anh k có thói quen nói ra miệng, nhưng lòng anh có em

– đó không phải là yêu

– bây giờ anh yêu em cũng chưa muộn phải không, chúng ta bắt đầu lại nhé…

– muộn màng là từ lúc ta chưa gặp gỡ, muộn màng là từ lúc ban sơ vừa quen, nghẹn ngào là từ lúc yêu thương vừa chớm vậy thì ta hẹn nhau cuối đời nói lời chia tay …

Tôi quay lại nhìn anh ta cười nhẹ rồi trèo qua thành cầu nhẩy xuống…

P chạy vội bật rào sang…

P: không…Vân …không em à…. (Phong nhẩy theo xuống sông)

Trong quán cafe mn hô lớn” cô gái vừa Ở quản ra nhảy sông’ Hương thấy xe của Phong trên cầu,cô ta đầu nghĩ ngay ra

Vân ” cô ta nhẩy sông,tốt rồi”…

Tôi thấy rõ cảm giác xuống đáy sông có thứ gì đó đen đen …chỉ có chết đi có lẽ là lối thoát để khỏi phải sầu đau…sẽ k còn phải khóc vì bất kì ai nữa…

Phong nổi lên mặt sông nhìn xung quanh không thấy Vân …anh ta hét lớn ” vận…em ở đâu”.

Hương hỏi người lái thuyền

H: nước chảy xuôi về đâu vậy

– mùa này nc xuôi về hướng nam…

– đi dọc bờ nam cho cháu…bao nhiêu cũng trả… đến xẩm tối sau khi đã đi khá xa thấy 1 người dân chài í ới… chài; ê ông ơi tôi vớt dc người, ông mang điện thoại không báo công an đi lái thuyền: còn sống không

– còn con gái… Hương vội vã nhẩy sang thuyền ngó xem thấy đúng là Vân..

H: đúng bạn cháu rồi ôi may quá nó nhảy sông nên cháu thuê thuyền đi tìm.

Chài: vậy tốt rồi để đưa vào bờ…vừa thấy tình chắc mệt quá nên lại ngủ đấy..

H: cám ơn hai chú cháu xin trả công ạ (đưa tiền hai chú cứ đi đi cháu gọi người đến đón

– uk vậy tôi xin nhé mà bảo bạn sau chớ có dại nữa nhé..

– dạ con Lan này nó ngốc lắm (cố nói lảng tên đi)… Thấy Vân đang mơ màng mở mắt Hương thấy hòn gạch gần đó cô ta cầm hòn gạch đập liên tiếp vào đầu và mặt Vân …

H: mày phải chết, mày chết rồi tao sẽ thay mày lo cho ck con mày, loại ngu như mày k nên sống
cô ta đập liên tục gương mặt Vân bị đập máu chảy ròng,van mơ màng dầy dụa vì đau đớn…

H: tao đập nát mặt mày để có thành ma cũng không dám về…

Tôi rất đau đớn bàn tay tôi nắm lấy những hạt cát nhớ về kí ức..” chào anh tôi là Vân – cô ngồi đi tôi là Phong” kí ức về người đàn ông đến bên tôi vào mùa thu cũng dần ra đi vào mùa thu…kí ức mãi là kí ức…

Hình ảnh H đang định giết chết Vân khi Vân buông thõng tay thả những hạt cát cuối cùng nằm trong tay…kiếp đàn bà của Vân từ giây phút này như đã chấm dứt… 5 ngày sau tìm kiếm k có kết quả P như kẻ mất hồn…xác của Vân vẫn chưa được tìm thấy…mẹ Phong thuê thầy cúng về cứ rung lắc chuông trước mặt Phong …)

Khánh: cậu ý đã như vậy 5 hôm rồi nhưng tôi nghĩ cậu ấy cần yên tĩnh…

Mẹ P: nếu vợ nó thật sự đã chết có lẽ nó đang ám vào thằng bé, cần phải giải quyết ngay… Phong mặc chiếc áo sơ mi trắng quần đen ngồi ở góc phòng cứ cười như kẻ điên…các thầy cúng cứ lắc chuông trc mặt anh ta càng cười lớn…rồi bất giác trong nụ cười ấy là kèm theo những giọt nước mắt của Phong rơi tách xuống nền …

P: đối với tôi em chính là nỗi ám ảnh cả đời,nếu ông trời cho anh gặp lại anh nhất định sẽ chẳng yêu em, ai nói anh không yêu em (P bật khóc cười như kẻ điên) anh lúc này mới nhận ra anh rất yêu em.. Hình ảnh đôi nam nữ đó vào một ngày mùa thu đã quen nhau trong 1 đêm thu tình cờ, xa nhau rồi lại gặp nhau, yêu mà chẳng hiểu lòng có yêu hay không chỉ biết tất cả đã là muộn màng giờ chỉ còn lại hình ảnh của họ chạy trên cánh đồng ngô ngày nào ít nhất khi đó họ chằng lạc mất nhau…

Xem tiếp >> Kiếp đàn bà Ngoại truyện phần 1

0 0 đánh giá
Article Rating
0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x