Truyện ngắn kiếp đàn bà Phần 11

Kiếp Đàn Bà F11

Truyện ngắn Kiếp Đàn Bà Phần 11

Ngày tôi ra đi,trai tim chắc chắn đã khép lại,cũng chẳng dám yêu ai hay để ai đó vào trong lòng nữa,nỗi dau chồng chất nỗi đau.Có lẽ số tôi chẳng bao giờ được nhìn thấy chữ hạnh phúc,người đàn ông của cơn gió mùa thu đó đã bay đi vĩnh viễn không để lại chút dấu vết…

Xem các phần trước >>

Tôi xuống sân bay tháo chiếc sim đó vứt vào thùng rác,gạt bỏ nước mắt tôi vẫn chăm chỉ đi làm,dù cho cô em họ Hiền gặng hỏi tôi cũng nhất quyết không nói ra bố đứa trẻ trong bụng là ai
Hiền: chị bụng to thế rồi nghỉ đi,làm nhiều vậy để làm gì
-còn lo khoảng ở cữ nữa,rồi sữa bỉm cho con nữa em ạ
-mẹ chị có gọi chị về chưa
-chị vẫn gọi về nhưng mẹ đổi số luôn rồi,chắc giận chị lắm
-bố mẹ nào cũng thương con cả,nửa năm rồi chị không về bố mẹ chắc cũng lo
-chị còn mặt mũi nào vè nữa em,bụng to vậy vác về chắc mẹ chị ngất luôn mất
-chị vẫn nhất quyết giấu danh tính của bố đứa bé à
-con của riêng chị ạ,có thể em không tin nhưng mà nếu bố nó biết chắc cũng sẽ ép chị bỏ
-sao chị lại nói vậy hắn là tên đểu à
-ngày chị sống vs anh ta,anh ta nói tuyệt đối phải uống tránh thai theo chỉ định,mà chị quên mất
-ui vậy thì hắn không muốn có con rồi
-thì chị bảo mà,anh ta đối vs chị như một người mà chị mang ơn,nếu không có anh ta chắc bố chị không thể sống đến bây giờ,nghĩ lại coi như chị sinh đứa bé ra là có qua có lại…
-nhưng nó là con trai đó chị,con trai nó càn phải biết bố nó là ai,sau này chị có tính đến lúc nó hỏi không
-cứ nói bố nó mất rồi là được
-còn Bin thì sao nó sẽ giấu cho chị chăc
-chị sẽ giấu sự tồn tại của đứa bé này mãi mãi…
-chị sẽ vất vả lắm đây,bé Bin thì có bố nó rồi còn em thấy tội cho đứa trẻ này…

Tôi cười nhạt vì biết rằng Hiền nói đúng,đứa bé này bất hạnh ngay từ khi hình thành,tôi nhất định mang đến cho con chữ hạnh phúc và không phải là bất hạnh..tôi làm đủ mọi việc ,rửa bát ,dọn nhà thuê cho người ta ,nấu cơm theo giờ…ban ngày vẫn làm tại spa,chị chủ hôm nay tặng tôi hộp sữa bầu
Chủ: Vân này sữa này người nhà chị bên Anh sách tay về,dùng rất tốt cho bà bầu,uống còn có sức chiến đấu sinh con,mẹ đơn thân là khổ lắm
-em cám ơn nhé,em cũng muốn làm tốt để có cái bằng chứng chỉ spa
-em thừa sức có bằng rồi ý,bao giờ đẻ xong thi bằng chưa muộn
-dạ em sẽ cố gắng
-chị tin em sẽ thành công…

Tại nhà Mạnh ,linh quát ầm lên
Linh: ai đi đéo đâu mà bây giờ mới về
-mày ăn nói vs chồng thế à
-anh bảo tôi phải nói gì với cái loại chồng đi đến 2-3h sáng mới về
-tao đi công việc
-công việc gì mà quần áo sặc mùi nước hoa lên thế
-kệ tao lo chuyện của mày đi
-ý anh là sao
-cứ chửa là xẩy cứ chửa là xẩy,mày là loại đàn bà ăn hại

Nói rồi Mạnh lăn đùng ra giường chẳng buồn cởi quần áo,mùi rượu nồng nặc,điện thoại anh ta hiện lên chữ E ” Anh về đến nhà chưa,mới xa anh mà đã nhớ anh quá rồi”
Linh ném điện thoại vào tường ,cô ta ngồi trong căn phòng ấm ức và tủi thân cho số phận,quả báo khi làm kẻ thứ 3 chen vào giữa gia đình Mạnh giờ Linh đang phải nhận lấy,từng chút,từng chút một,nỗi đau không được làm mẹ có lẽ là nỗi đau cay đắng nhất..

Tại dinh thự nhà Phong,mẹ Phong lo lắng khi người dưới báo cáo…
-thiếu gia nửa năm nay không qua lại vs bất kì cô gái nào cả,tôi lo sợ là…
Mẹ P: có tìm hiểu kĩ chưa,không thể nào nó vốn là kẻ đào hoa,không có lý nào lại chẳng yêu ai…
-thật sự là thế thưa phu nhân…( Bố P đi ra hầm hè)
Bố P: chuyện yêu đương của nó bà cứ can thiệp làm gì
-tôi có mỗi đứa con nếu không lo cho nó thì lo cho ai
-nó còn bận công việc,hơi đâu mà yêu đương
-ông sao vậy,mới 32 tuổi mà đã như thế ,không ổn tôi thấy có gì đó không ổn
-không ổn thì bà định làm gì
-tôi tự có cách …nó nhất định có chuyện gì đó mà người mẹ như tôi không biết…
Tôi đến ngày đẻ,đêm hôm đó mưa rất to,tôi có cơn đau,trong khu trọ mất nước,tôi sách xô ra máy nước công cộng cách đó 1 quãng đường sách về để tắm gội,vừa đi cơn đau vừa nhiều hơn,tôi bụng to sách xô nước vừa đi vừa thở,bên hàng xóm thấy tôi sách người ướt sũng vội vã ra đỡ…
” chị vân ,ướt hết rồi khổ mặt chị tái lắm”
-chị sắp sinh rồi Hiền lại về quê nên chị không nhờ dc ai,cám ơn em
-phòng em cũng còn nươc chị cứ láy dùng trước đi ạ
-uk chị xin…
Vào phòng tôi đau đến chảy nước mắt vẫn cố cho xong thủ tục tắm gội,mặc áo mưa tay sách chiếc giỏ chuẩn bị ra đầu hẻm mới có xe..ngày mưa nên không vẫy được xe,tôi đi bộ tìm xe ôm
Xe ôm:ôi đi đẻ à cháu
-dạ vâng chú cho cháu đến viện vs ạ
-uk lên đi chú chở,khổ chồng đi đâu mà k chở đi
Tôi phía sau nghe cũng tủi thân,nước mắt cứ hòa với những giọt mưa kèm cơn đau đến như xé thân thể…vào viện
Y tá: người nhà đâu
-em đi một mình thôi ạ
-gọi người nhà đến nữa chứ
-lại đi vắng hết rồi nên k có ai ạ
-thay bộ này đi rồi vào kia ngồi..
Tôi vào phòng chờ sinh,cứ bám vào thành giường đứng lên rồi lại ngồi xuống vì cơn đau dữ dội,người nhà bạn bên cạnh cứ bóp chân cho bạn ấy,nhất là ông chồng có vẻ lo lắng…tôi vẫn một mình đứng hít thở..cô giường bên
” em ơi uống cốc sữa đi lấy sức sinh con”
Ông chồng chị này pha hai cốc sữa đưa cho tôi 1 cốc
Tôi: em cám ơn
-em đi một mình à
-vâng nhà k có ai
-khổ thân ,thôi cố lên nhé
-vâng em xin nhé ( tôi tu sạch ly sữa rồi vào đẻ)
Hai lần trước tôi đẻ mổ,lần này cũng vậy,tiêm vào lưng tôi gồng đỏ mặt…khi mổ tôi nhớ đến sóc và Bin,các con của mẹ,mẹ yêu tất cả..tiếng oe oe của con ra khiến tôi nhẹ long
Y tá: con trai 3kg6 nhé (đứa bé đưa lên gần tôi,má tôi áp vào con dù cho máu dính vào mặt,tôi cảm nhận dc niềm yên bình khi tựa vào con)
chuyển ra phòng hồi sức,con được tách khỏi mẹ,tôi nằm mệt mỏi,chợt thấy mẹ và hiền đứng bên ngoài cửa kính…tôi ngạc nhiên…Mẹ lườm có vẻ giận tôi lắm nhưng thấy có người,tôi cảm giác như mình không còn một mình nữa,nước mắt cứ vậy rơi..

2 năm sau…trên máy bay trở vè Việt Nam
Tuấn: ê em kia cứ nháy mắt vs tao kìa,nó kết tao rồi dấy
Phong che tờ tạp chí lên mặt nhưng vẫn nói
-uk
-nhạt thế,về Việt Nam không vui à
-nếu mẹ tao k khóc lóc bảo vè thăm nhà thì còn lâu
-thằng điên này dạo này cứ lao vào làm,tiền mày có chưa đủ à mà làm lắm thế
-cho đỡ buồn thôi
-nói cho tao nỗi buồn của mày để tao nghe xem thằng khốn…(cù Phong)
-chẳng biết tại sao buồn
-có hơi đàn bà vào hết buồn còn gì
-ở đâu ra
-lại còn chối ,gặp lại Trang rồi thấy sao
-bình thường chẳng hiểu sao mẹ tao lại thuê cô ấy về làm cho tao…
-kí ức quay về chưa
-nói thật kb mày có tin không,tao chẳng có cảm giác gì
-nhưng mày còn yêu vì Trang cũng chẳng yêu ai
-đếch biết là yêu hay không
-tóm lại là yêu lại từ đầu còn gì
-uk thì đến đâu hay đến đó…
Phong xuống sân bay đi lối Vip xe chờ sẵn ,anh ta trên xe khuôn mặt lặng xuống nhìn điện thoại
Lái xe: căn nhà đó tôi nghĩ k ai ở nên bán đi,cô gái ấy cũng chưa 1 lần quay lại đấy…
-chắc chắn chưa
-vâng tôi nghĩ lần đó chắc cô ấy cần tiền nên…
-cô ta sẽ không vì tiền mà đến tìm tôi đâu,tôi chỉ muốn biết ngày đó cô ta định nói gì
-cậu phong này cho tôi nói câu này nhé
-cứ nói
-cậu quan tâm cô gái đấy hơn mức bình thường,tôi nghĩ bt nếu cậu chơi bời cậu sẽ chẳng nhớ đến tên cô gái qua đêm vs mình,nhưng tôi cảm thấy cậu đối vs cô gái ấy có gì khác
-khác thì cũng làm gì đâu,tôi chỉ muốn biết cô ta tìm mình để nói điều gì,chỉ vậy thôi…
-tôi cũng cố tìm hiểu nhưng cậu nói k cần nên tôi đã k tìm hiểu nữa,kb cô gái ấy giờ thế nào
-có thể lấy ck rồi chẳng hạn,dù sao thì cũng vấn vương vì cô ta thật sự để lại ấn tượng trong lòng tôi,không nịnh bợ thậm chí còn hay cãi lại (Phong nghĩ đến Vân anh ta cười rồi lại ngừng lại thở dài)…

Tiếng xe bíp bíp…mẹ tôi đang trêu Gấu ở sân
Tôi: mẹ ơi con ra sân bay đây
-uk đi cẩn thận đấy
-gấu ngoan ở nhà vs bà mẹ đi thăm anh Bin nhé
-năm nay bin nó vào lớp 1 nhanh thật đấy
-cũng nhanh mẹ nhỉ,con cũng hồi hộp muốn đón khai giảng cùng bé Bin
-thế vụ thi chứng chỉ sao rồi
-con hủy tham gia rồi,gấu còn bé nếu con may mắn được chị chủ cho ra nc ngoài thì k thể chăm con dc
-toàn mẹ chăm chứ mày chăm được mấy
-đấy cám ơn mẹ nhiều lắm,bố đi làm hnay về muộn thế ạ
-đánh cờ ở ngoài công viên ý…
-dạ vậy con đi nhé mẹ…
-Vân này cuộc đời con cũng k còn trẻ 26-27 rồi con ạ,đến lúc lo cho ước mơ của bản thân con thành đạt thì tốt cho con và cho chính con trai của con nữa..
-con tính sau nhé mẹ,con không xa con trai mình dc …
Tôi lên máy bay về Hà Nội mở cổng vào Bin ôm chầm lấy tôi
Bố ck: vào nhà ăn cơm đi con
-mẹ đâu bố
-mẹ mày ra đầu chợ mua thêm đồ,biết tin con về nên cũng mừng…
Tôi vào nhà,có lẽ đây là lần đầu tiên tôi dc đàng hoàng ngồi trong căn nhà này,tôi đi làm vẫn gửi tiền để mẹ chồng mua đồ cho Bin,2 năm mới trở về mẹ chồng thái độ cũng khác,hay để Bin gọi điện chuyện trò với tôi,có lẽ sau khi Mạnh và Linh chia tay mẹ chồng cũ đã thay đổi…
Bin: mẹ ơi bố về rồi kìa
Mạnh vừa đi làm về thấy tôi anh ta cười nhẹ
Mạnh: về khi nào
-em vừa về
-uk ăn cơm xong r đi chứ
-vâng ăn xong mới đi mẹ cũng bảo mua đồ rồi…
Mẹ chồng cười từ cửa
Mẹ Mạnh: cơm thôi..
Tôi ra phụ dọn cơm,mẹ Mạnh hỏi han
“hôm qua mẹ vs Mạnh vừa về quê con ra mộ con Sóc,hôm qua mưa tầm tã”
-vâng hôm nay lại nắng
-vân này,con có ý định lấy ai chưa
-dạ chưa còn lo làm,cũng k nghĩ đến sẽ lấy ck nữa
Bin: thế mẹ về ở vs bố đi,bố con chỉ có một mình thôi
Bố M: K dc nói leo chuyện người lớn
Tôi ra xoa đầu con
” Bin này mai khai giảng rồi con phải học tốt,nghe lời ông bà nhé”
Bin: cô Linh đi rồi sao mẹ k về

Tôi còn đang ấp úng thì Mạnh quát con lớn tiếng
Mạnh: bố bảo k nhắc đến cô Linh mà
Tôi: thằng bé k cố ý đâu anh…
Ngồi ăn cơm bên chồng cũ và con trai nhưng lòng tôi không nặng nề như trước,tôi cảm thấy tâm mình lúc này thật sự nhẹ nhàng..ăn xong tôi và Mạnh ra quán cafe Mạnh hỏi tôi
” em yêu ai chưa”
-à chưa vẫn độc thân
-anh thì đang tìm hiểu 1 cô gái khác,cô ấy có 1 đứa con rồi,là mẹ đơn thân
-nếu hợp thì tiến tới thôi
-nhưng anh sợ về cô ấy không sống nổi với mẹ,nghe anh nói anh có hai đời vợ cô ấy mới đàu cũng sốc,nhưng cô ấy nhẹ nhàng hiền lành giống như em vậy và cô ấy đặc biệt hiểu anh
-anh hãy suy nghĩ kĩ,dù là em hay linh thì cũng là một kinh nghiệm để cho anh rút ra,đừng làm khổ thêm bất kì ng phụ nữ nào nữa,cảm nhận anh thạt sự yêu thì sẽ khác,anh sẽ bất chấp để bảo vệ cô gái mình yêu và trong long k nghĩ đến ai nữa đó mới là yêu…
-chúng ta đã sai lầm hy vọng ông trời thương cho em gặp dc người tốt
-chắc chắn rồi (tôi cười nửa đùa nửa thật)…
Đêm đó tôi ngủ với con Bin ôm tôi rất chặt,tôi buồn bã khi để con phải xa mẹ từ bé,thằng bé có lẽ cũng chịu quá nhiều thiệt thòi…đưa con đến trường vào sáng hôm sau ,tôi và Mạnh vui vẻ khi nhìn con đã thật sự bước vào lớp 1…chúng tôi dù k còn là vợ chồng nhưng qua thời gian đã hiểu nhau hơn,rằng chúng tôi đã 1 thời lầm lỡ khi nghĩ bản thân yêu đói phương…

Xe Phong đỗ đèn đỏ ngay cạnh xe của Mạnh khi Vân đang ngồi trong xe,hai chiếc xe song song chỉ là họ không nhìn thấy nhau…Phong trong xe đang đi dự lễ khánh thành cùng mẹ đẻ
Mẹ P: Sao từ lúc con nhìn mẹ con chẳng cười thế
-tự dưng bắt con nhìn mẹ xong cười,con thấy k hợp lý
-ý mẹ kp như thế,ý mẹ là con cứ lầm lỳ ý
-con vốn vậy rồi,chuyện Trang mẹ lại cố tình làm gì vậy
-con mới mở công ty bên đó nên mẹ tìm cho con thư kí hợp lý,cũng giỏi nên mẹ dùng vậy thôi
-mẹ cố tình thì đúng hơn…
-yêu thì dc nhưng cưới thì không,con hiểu ý mẹ không,mẹ chỉ muốn con có lại cảm xúc
-mẹ bớt làm mấy vc thừa đi,con yêu ai con tự quyết định,tính con chơi bời quen rồi k muốn lấy vợ
-32 rồi còn lo con cái chứ con
-42 cũng chưa tính đến mẹ cứ để con tự nhiên,còn việc Trang con sẽ tự tính mẹ k cần vun vén,xưa thì ép bỏ giờ thì vun vén,con chịu mẹ…
Tôi lên máy bay trở về sài gòn,chị chủ spa chờ ở nhà khiến tôi lo lắng
Chị chủ: đi học đi em ,bạn chị bên đó nhận em vào học miễn phí đào tạo 6 tháng
-6 tháng ạ
-đúng thế chỉ 6 tháng là học xong khi đó chị sẽ mở thêm 1 spa cho em quản lý
-nhưng con em còn bé quá chị ạ
-2 tuổi rồi có ông bà nữa di 6 tháng thôi..làm lương 30 triệu em ạ ,em vẫn có thể gửi về nuôi gia đình
-học nghề cũng dc lương ạ
-đúng vậy tội gì mà k đi
Mẹ:đi đi con thực hiện ước mơ làm đẹp cho mọi cô gái
-nhưng gấu…( tôi ôm con)
-có mẹ lo rồi (gấu với tay theo bà)đấy nó có thèm mẹ đâu..
Tôi cả đêm không ngủ nhìn gấu ôm bà ngủ ngon lành,bố tôi hiện cũng đang làm bảo vệ cho ngân hàng gần đây,muốn nuôi được bố mẹ thoát nghèo có lẽ mình phải đi…
Thủ tục để ra nước ngoài chị chủ đều lo cho tôi,tôi cũng biết chút ngoại ngữ nên dễ dàng được duyệt…15 ngày sau tôi tạm biệt gia đình lên đường đi học…
Me: đi đi kp lo có 6 tháng thôi mà
-vâng con làm khổ mẹ nhiều quá,mong bố mẹ khoe mạnh và chăm sóc tốt cho cháu…
Tôi khóc ôm mẹ và gấu rồi lên đường,lên máy bay tới chặng quá cảnh tại Hàn Quốc tôi bỏ ảnh các con ra ngắm…

Phòng chờ quá cảnh tại Hàn Quốc Phong ngủ gật gù
Tuấn: mày về k ngủ dc à
-uk trái múi giờ nên k ngủ dc
-tưởng hồi hộp gặp lại bạn gái
-bớt xàm đi…
Bên kia phòng Vân ngồi quay lưng lại,lên cùng chuyến bay nhưng họ vẫn chẳng nhận ra nhau…
Tôi thấy thông báo sắp tới London,bên ngoài trời rất đẹp …vừa xuống sân bay tôi rét run lên..lạnh thật…tôi chụp ảnh gửi về cho mẹ…”con đã tới an toàn”.Tôi cười rạng ngời ra sách túi hành lý ỳ ạch đứng chờ xe buýt ở bến sân bay…
Phong vừa xuống sân bay,chiếc xe màu đen bóng loáng đỗ trước mặt anh ta
Tuấn: nàng ra đón kìa…
Trang xuống xe ôm chầm lấy Phong…
Trang: vẻ mặt này là gì,không vui khi thấy em à
Tuấn: thư kí có bh ôm giám đốc đâu em (trang lườm Tuấn)
Trang: kệ em chứ (P sắc mặt không thích cho lắm)…
Tôi thấy bên kia đường rôm rả ,chiếc taxi trc mặt tôi vụt qua,tôi thấy rõ Phong,anh ta đúng là anh ta..cô gái đang ôm…
Phong bên kia đường nhìn sang thấy Vân anh ta bỏ kính ra để nhìn lại cho rõ…hai người nhìn nhau như chẳng thể nói được câu gì…Phong ngạc nhiên dơ tay…
Xe buýt tới tôi lao lên xe buýt…ôm anh ta chắc là Hạnh,mình k muốn gặp lại họ…
Phong đẩy Trang chạy vụt sang bên đường theo chiếc xe buýt…anh ta đập vào cửa kính xe buýt…
Phong: Này khoan đã…Vân…
Tôi ngồi cạnh cửa sổ xe buýt cứ cúi đầu..lấy tay che mặt…
Có lẽ đã là duyên thì dù có rào cản nào cũng sẽ gặp lại nhau,đã là phận thì dù có trốn tránh cỡ nào cũng vẫn thấy nhau..

Xem các phần trước >>  Truyện ngắn Kiếp đàn bà Phần 12

Nguồn Fb: Tống Thị Phương Anh

0 0 đánh giá
Article Rating
0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x