Truyện ngắn Kiếp đàn bà Phần 16

Kiếp Đàn Bà Phần 1

Truyện ngắn Kiếp đàn bà Phần 16

Tôi đã từng tự nhủ với bản thân,rằng cuộc đời của tôi vốn đã
mất trắng mọi thứ rồi, cũng chẳng đẹp đẽ gì thế nhưng cái tôi luôn khao khát và ước mơ đó chính là có thể tìm thấy một nửa cuộc đời của chính bản thân mình, người yêu mình chân thành,có lẽ là đến cuối con đường cũng chẳng thể thấy, thấy Phong đi ra bên ngoài trong chiếc áo sơ mi đen,anh Khánh tài xế sách túi đồ đi bên cạnh,nhìn cách anh ta nói chuyện cùng người tài xế gương mặt lầm lỳ,tôi tự hỏi trong lòng mình có nên mở lòng vs người đàn ông kia không, anh ta là bố của con mình nhưng dù ở cạnh thì cảm giác giữa chúng tôi rất xa…
P trên xe nắm lấy tay tôi,anh ta tựa đầu vào vai tôi ngủ ngon lành,tôi khẽ sờ vào bàn tay Phong rồi thụt lại.

Xem các phần trước >>

Phong nhắm mắt nhưng vẫn nói .

P: tay tôi có điện à mà cô sợ nắm vào đến thế (P tóm lấy tay tôi nắm rồi lại ngủ…)
Trở về nhà thấy P gọi to tên Gấu “Gấu đầu”
Vì đau nên vẫn chưa bế được con..

– Thôi anh đừng bế con để đấy em bế …

– Uhm.. Cơm thôi anh đói rồi..
Gia đình tôi ăn vui vẻ bên nhau,đúng thật là cả đời tôi cũng không nghĩ tới có ngày bản thân lại có một gia đình trọn vẹn đến vậy, tôi chỉ cần nhìn chồng và con mình đang vui vẻ bên
mình vậy là đủ,những thứ khác có lẽ không nên nghĩ nhiều nữa…bản thân mình phải cố giữ lấy hạnh phúc cho bản thân, cho con trai,mình nhất định phải dung hòa với anh ta…
P: ăn đi phụ nữ da phải căng mới đẹp

– nếu có ngày em không đẹp nữa thì sao

– chưa bao giờ tôi thấy cô đẹp (tôi lầm bầm anh ta cười) răn đi tôi có lẽ sẽ phải ở nhà cả tuần

– đây là nhà anh mà, anh muốn ở bao giờ thì cứ ở…

– bố mẹ cô thích hợp vs nơi ở mới chưa

– cũng đã quen dần, tự dưng dc làm ông bà chủ có lẽ bố mẹ em không quen

– vậy lại thích đi làm thuê cả đời à,nếu như vậy đến bao giờ cô mới xứng đáng vs tôi …

– tôi cũng đã nói ngay từ đầu là tôi k xứng vs anh rồi còn gì,con người anh về tiền bạc tôi k dám nhắc đến thế nhưng về tư cách để lấy làm chồng thì đáng lẽ ra tôi không nên lấy -ổ cứng nhỉ,thế lấy ai mới dc,chồng cũ cô chắc dc hơn.

– Vậy thì vợ cũ của anh chắc cũng hợp vs anh hơn tôi (P đặt đũa không khí căng thẳng)

– tôi vừa bênh cô trc mặt nó đấy (ý vợ cũ)

– tôi k cần anh bênh kiểu ý (Phong đứng dậy)

– cô mới lấy tôi đã lên mặt à (anh ta đau ,anh lái xe đỡ) Khánh: cậu ăn đi đừng giận,cô Vân diễn đạt câu chưa khéo thôi

P; Dẹp, không ăn nữa…tôi nói cho cô biết sống vs tôi phải biết thân biết phận,cô phải biết mình là ai chứ…

– nếu anh khinh tôi như thế sao còn lấy làm gì, tôi đã nói ngay từ đầu không xứng rồi… .

Tôi dỗi bế con lên phòng đóng sầm cửa lại ” tôi cũng không thích lấy kẻ như anh,sao anh khinh người nghèo đến vậy”

Phong ôm ngực vì đau nhìn Vân đóng sầm cửa lại

P: cô ta được đà rồi phải không

– cậu cũng nói quá rồi,dù gì thì cũng là vợ cậu rồi,cậu nói vậy cô ấy tự ái -đúng là cô ta nghèo mà

– đâu ai chọn dc số phận đâu cậu P…

P thở dài…

Tối đến tôi vẫn nấu cơm bình thường cùng chị giúp việc nhưng tuyệt đối có chạm mặt cũng chẳng nói gì vs nhau…tôi ăn xong cho con ngủ rồi dọn dẹp phòng con,tôi lặng lẽ về bên phòng của Phong thấy anh ta đang ngồi hút thuốc ở ban công…

“Bác sỹ có dăn trc khi đi ngủ phải rửa vết mổ lần nữa”

P: uk

Tôi bê chậu nước ra lấy bông từng chút một lau máu trên vết mổ vừa lau tôi vừa thôi…

Phong nhìn cử chỉ của Vân rồi cười nhẹ.. “tưởng cô dỗi”
– tôi sao dám dỗi đúng là tôi nghèo mà, anh nói đâu có sai chỉ là nếu đã thật sự coi tôi là vợ thì anh k nên nói như thế…

– được sẽ rút kinh nghiệm…

1 tuần khi ở nhà bên vợ con,Phong ăn uống điều độ hơn,mọi công việc đều dc anh Khánh đưa đến giải quyết. Tôi bê hoa quả lên phòng cho anh ta dùng khi làm việc.. Khánh: có vợ chăm có khác,cậu trông ôn rồi đấy

P: vết mổ cũng liền rồi

Thấy Vân vừa ra khỏi phòng P thay đổi sắc mặt “Ý anh là mẹ tôi giải quyết sạch sẽ rồi sao”.

– Vâng ,hắn bị bắt rồi mọi bằng chứng đều có

– vậy tôi cũng đỡ phải ra tay làm gì cho mẹ tôi giải quyết và cô hạnh đó liên tục gọi cho tôi để gặp cậu xin cho bố cô

– đừng nhắc đến tên nó trước mặt tôi nữa,nghe tên nó là mất vui rồi,bạn tôi nói nó còn mời bạn tôi qua đêm vs nó nữa,con đàn bà lăng loàn bẩn thỉu…

Tôi đang bế con thì thấy mẹ P bước vào ,bà vội vã đặt chiếc túi sách lên bàn

Mẹ ck: P đâu rồi

– anh ấy ở trên phòng ạ

– vết thương của nó sao rồi,gọi thì nó chẳng nghe máy con VS cái.

– anh ấy ổn rồi ạ,vết thương đã lành

– vậy là được rồi…

Mẹ chồng định lên thì Khánh đi xuống nói nhỏ vs mẹ P. KHÁNH; cậu ấy mới uống thuốc xong và vừa ngủ rồi ạ

– vậy cũng được để cho nó ngủ vậy,Vân này mẹ bé Gấu về chơi thứ bây chủ nhật thứ 2 mẹ đưa về

– vâng

Chẳng hiểu sao Gấu thấy bà nội lại bám bà hơn mẹ,ôm cổ luôn,mẹ ck cười. Mẹ P: Chắc cu cậu muốn đi chơi đây mà…

Tôi nhìn niềm vui vẻ hiện rõ trên gương mặt bà khi thấy cháu…bước lên trên phòng tôi thấy P lầm lỳ nhìn mẹ mình qua màn hình to trong phòng..có lẽ anh ta xem qua camera “em cứ nghĩ anh ngủ”

chong-cu-blogtamsuvn

– thì chuẩn bị ngủ

– anh nên để mẹ lên xem anh thế nào,mẹ cũng lo lắm

– bà ý thì quan tâm gì đến tôi,kệ đi..

– anh nên mở lòng,mẹ nào cũng quan tâm con cả mà..

P kéo tay tôi lại gần,tay sờ lên ngực tôi bắt đầu hôn vào ngực… “anh vẫn ốm,để khỏe lại”

– khỏe rồi (P cởi bỏ áo rồi tiến gần đến môi tôi,anh ta cắn rồi dùng lưỡi của mình chạm vào môi tôi)…tôi nhịn lâu rồi đấy…

Đang kéo quần của tôi ra thì điện thoại tôi reo,số của Mạnh,kb có chuyện gì mà Mạnh lại gọi cho tôi…

P: ai vậy.

– chồng cũ của em…

– tắt máy đi

– nhưng chắc chắn có chuyện gì đó anh ấy mới gọi (tôi vẫn nghe máy)

Mạnh: Vân à,Bin anh mắng nó vài câu,giờ nó bỏ đi k tìm thấy em có biết con hay đi đâu không

– sao anh lại mắng nó giờ này

– anh phát hiện ra mải chơi điện tử bỏ làm bài nên có đánh nó vài cái

– con đi lâu chưa

– 3 tiếng rồi k thấy đâu cả nên anh mới gọi cho em…

– em đi tìm luôn đây (tôi cúp máy rồi mặc lại quần)

P: đi đâu

– con trai em thằng bé bỏ đi giờ không tìm thấy

– Được rồi bình tĩnh để tôi đèo đi tìm,chắc chỉ loanh quanh gần nhà thôi

– vâng …

Phong đèo tôi trên xe đi qua công viên mà tôi vs Bin hay ngồi,thấy thằng bé ngồi ở gốc cây ” ANH,dừng xe đi em thấy rôi”

Tôi vội vã xuống gần chỗ con” Bin ơi, sao con lại ngồi đây”

– mẹ (thằng bé ôm chầm lấy tôi)

– mẹ đây, sao con lại bỏ nhà đi vậy Bin, bố và cả nhà đang tìm con đấy biết chưa

– mẹ ơi con không muốn về đâu,con muốn ở với mẹ cơ

– bố mắng con là muốn tốt cho con, ngoan nghe mẹ đi về nhà tắm rửa đi ngủ đi, không được làm thay nữa

– bố đánh con đau lắm, đỏ hết tay rồi

– tại con hư bố mới đánh chứ …

– mẹ ơi ai kia (chỉ Phong đứng sau lưng tôi đang hút thuốc)

– đây là, là chồng mẹ,

– mẹ không về vs bố nữa à mẹ

– mẹ không, sau này lớn con sẽ hiểu

– con ghét mẹ…mẹ lấy người khác rồi, bố cũng thế…mẹ bỏ bố trước, con ghét mẹ… Bin đẩy tôi rồi chạy đi…

– bin con ơi…

Nghĩ đến cậu con nói mà đau lòng,chúng tôi đều đã lấy chồng lấy vợ,khổ nhất vẫn là những đứa con tôi đã chằng thể cho con 1 gia đình trọn vẹn…chạy theo con mà lòng lo lắng…

Bin: con ghét mẹ, mẹ cút đi đi ( đến cửa nhà chồng tôi thở hổn hển mẹ Mạnh vội kéo Bin vào trong nhà quát mắng)

Mạnh: em thấy nó ở đâu

– ở công viên ,anh đừng đánh con nữa nhé tội con lắm

vì nó sai anh mới đánh (thấy P ngồi trong xe bên kia đường Mạnh nhìn

Mạnh: người kia chờ em à

– Vâng, đó là chồng em, em mới kết hôn vì quá vội nên chưa kịp báo cho anh

– chúc mừng em, ông xã em có vẻ giàu có…

– k có gì đâu, anh vào nói chuyện với con cho em nhé, thằng bé vừa nói chúng ta đều đi lấy ck ,lấy vợ, khổ nhất vẫn là con nên anh hãy nói chuyện vs con nhé

– nó nói vậy à

– vâng…

– Được rồi để anh nói chuyện…

Tôi ra xe vẫn ngó nhìn lại. Phong mồm vẫn ngậm thuốc và nhìn thẳng vào Mạnh khiến Mạnh ngại quay đi…

Mẹ Mạnh vội vã ra ngó Vân…

Mẹ Manh: nó có bạn trai rồi à

– chồng đấy, cô ấy lấy ck rồi

– mới bỏ chồng đã lại lấy chồng, chẳng biết nghĩ cho con cái gì cả (Mạnh chán quay vào nhà vì bài đay nghiến của mẹ ruột lại lặp lại)

Tôi trên xe buồn bã chẳng nói gì…P đặt tay lên đùi

P: sao thế có chuyện gì

– thằng bé nói em và bố nó đều đi lấy ck lấy vợ,em thấy con nói câu đó mà đau lòng quá,em k chăm con dc từ khi con hơn 3 tuổi đến giờ…

– sau này con em lớn nó sẽ suy nghĩ khác, cũng đừng buồn quá ,chuyện đâu khắc có đó (P ôm đầu tôi tựa vào vai anh ấy.tôi thấy nhẹ lòng hơn )
Về đến nhà Phong cũng chỉ ôm tôi mà không đòi hỏi việc quan hệ,có lẽ anh ấy biế tôi buồn… “anh này chúng ta dù có ra sao cũng phải bên nhau để cho con đỡ khổ nhé”

– uk ,ngủ đi (P hôn lên trán tối nhẹ nhàng)
Nửa đêm tôi thấy đầu ngực mình đang ướt tôi mở mắt thấy Phong đang hôn lên đầu vú mình, tôi sờ lên tóc Phong…

P: tôi k nhin được nữa rồi
P ngấu nghiến ghì tay rồi hôn lên môi tôi,cổ tay anh ta giữ chặt, P bế tôi nằm lên cả bàn làm việc của anh ấy để quan hệ…tiếng dập mạnh và sâu khiến tôi co người lại, tôi lấy tay ngăn người Phong lại… “anh sao thế,1 tiếng rồi nghỉ thôi”

– Không nghỉ được

Khi quan hệ tôi thấy rõ sự khao khát đến kì lạ trong con người Phong, anh ta như một nghệ nhân trong việc quan hệ, mọi thứ đều rất chuyên nghiệp…

2 ngày cuối tuần P tắt máy, chị giúp việc cũng được nghỉ, trong căn nhà chỉ còn tôi và P, anh ấy và tôi quan hệ gần như liên tục trong suốt 2 ngày, dưới bếp hay trên ghế sofa trong phòng khách…khi hôn nhau hơi thở của chúng tôi lan tỏa vào nhau…Phong giữ chặt lấy đầu tôi…vẻ âu yếm, tôi dần
như có cảm giác thích anh ta thật sự, dù biết không nên nhưng chẳng thể khác được,anh ta quá hoàn hảo đối với bất kì cô gái nào cũng đều ham muốn..
Hôm sau Phong mặc bộ đồng phục của cơ quan bộ đồ xanh tím than với cấp bậc trên vai áo và tên hiệu trước ngực trông anh ta rất oai nghiêm..

P: tôi đi đây tôi có thể sẽ về muộn nên cứ ăn trước đi nhé..

– vâng,anh P này

– gì (đang xem tài liệu vừa xem vừa đi ra cửa)

– anh đi cẩn thận nhé,đừng để bị thương

P xoa lên má tôi rồi cười nhẹ”Yên tâm sẽ không có lần sau dâu”

Tối hôm đó tại cửa khẩu biên giới, Phong ngồi uống trà như chờ đợi điều gì đó

cấp dưới” sếp lô hàng đó chuẩn bị được đưa qua rồi ạ”

– biết rồi bảo anh em chuẩn bị tiến hành ( Phong đứng dậy đeo găng tay)

3 chiếc xe tải chở đồ gia dụng điện tử điện lạnh bị chặn lại…

Lái xe: gì thế mấy sếp nộp phí hàng tháng rồi còn gì…

Lính: xuống xe chúng tôi yêu cầu nộp hóa đơn của những mặt hàng này,nguồn gốc xuất xứ

Lái xe: em lái thuê mà…biết gì đâu ạ

Phong từ sau quát lên

Phong: lục soát… 1 phụ nữ trung tuổi trên chiếc xe con đi tới xin xỏ… “chúng ta có gì thương lượng”

Lính: hôm nay trực tiếp sếp trực ca này nên đừng hòng xin xỏ

– nói thật vs các sếp hóa đơn em có nhưng k đủ vẫn phải trà trộn hàng ạ,nhưng đều đảm bảo, mong các sếp bỏ qua…

Phong: nói dễ nghe quá nhỉ, quen mui hay lọt rồi nên nói đơn giản quá từ giờ những loại hàng như này đừng mơ lọt qua biên hiểu chưa

– sếp ơi cả nhà em có bao nhiêu dồn cả vào lô hàng này mong sếp bỏ qua…(P k tr mà di thẳng vào trong xe ngồi) kìa sếp…

Cô con gái người phụ nữ đi từ trong xe ra tới gần chỗ P, mặc chiếc váy trắng trông rất nai tơ,khoảng hơn 20 tuổi… Cô gái: mẹ phải làm sao đây bố nghe tin không dám tới đây nữa luôn rồi . Mẹ, mẹ đang xin sếp lớn này,đây này con,con cũng xin đi cả nhà ta mất chuyến này là phá sản… Cô gái đứng nhìn P,Phong nhìn lại P: nhìn kĩ vậy cháu… cô gái: em hơn 20 rồi ạ,em mong sếp dơ cao đánh khẽ và có thể đưa ra mức giá để gia đình em lo liệu

P: chà,con gái giỏi hơn mẹ nhỉ,nói thẳng toẹt vào mặt quá thế nhưng chú không thiếu tiền cháu ạ..

– vậy anh thiếu gì có thể cho gia đình em xin chút gợi ý

– Tình chẳng hạn (P nói trêu,mẹ cô gái đá chân cô ý muốn cô nói chuyện thêm) cô gái: cái ý thì chịu rồi ạ (P cười)

P: về nhà nghỉ ngơi đi ở đây là vẻ của người lớn…nào bắt hết về ( cô gái thấy P hô bắt hàng liền giữ tay P)

– mong anh xem xét cho gia đình em cũng vất vả đi lên mà có chút vốn ,xin hãy dơ cao đánh khẽ được không ạ…

P: đánh vào đâu để cho khẽ bây giờ (giọng trêu)

– vào đâu cũng dc ạ,em xin anh đấy ạ…

Mẹ cô gái van xin rối rít: Cháu nó nếu có làm sếp tức mong hãy bỏ qua…

P: bao tuổi rồi,tên gì

– em tên Hương 23 tuổi…

– có chồng chưa

– dạ chưa…

– phí của nhỉ xinh xắn đấy, thế nhưng chú vẫn phải làm theo luật cháu ạ ,bắt hết về…

P cười rồi lái xe phóng đi trước mặt cô gái…

Hương: mẹ đừng khóc,còn nước còn tát,nếu đúng anh ta là sếp thì con sẽ xin bằng dc

Lính: đừng có nói từ xin vs sếp P, sếp ý cứng lắm…

Phong trên xe gọi về cho vợ ở nhà

P: hai mẹ con ăn cơm chưa

Vân: em ăn rồi vừa ăn xong đang dắt con đi bộ quanh khu P: trời ở đây như sắp mưa đấy nhớ cẩn thận

– em biết rồi về sớm nhé…

– uk…

Khánh lái xe cười nhẹ “ngọt ngào quá đúng là mới cưới có khác, tôi thấy cô Vân hiền lành lại dễ mến”

P: chính thế nên tôi mới lấy đấy…

Về trụ sở của cục hải quan cô gái bị bắt hàng đứng bên ngoài trời mưa xin dc gặp nhưng bị bảo vệ đuổi, cô gái vẫn kiên quyết chờ ngoài cổng…

Phong đứng trên tầng nhìn xuống nhấp chút cafe rồi cười…

P: Con bé kia mạnh mẽ quá nhỉ.

Khánh: có hiếu với bố mẹ,vừa kiểm thì lô hàng đó cũng chỉ có 1 số không có hóa đơn trc đây bố cô Hạnh hay duyệt nên lần này họ đánh quá lớn k ngờ lại gặp cậu…

P: Đời tôi ghét nhất là phải trình bày…về đây anh ở lại làm nốt đi từ đây về nhà cũng mất 2 tiếng, hải quá rồi khánh: uk cậu chịu khó…tôi vẫn chưa xong hay là mai rồi về…

– thôi về nhà ôm vợ ngủ cho sướng

Khánh: lại nói mỉa tôi chưa vợ chứ gì

– hnao tôi nhất định mai mối cho anh ưng thì thôi

Khánh: thôi xin cậu …tôi thích ở vậy hơn… Phong vừa lái xe ra khỏi cổng cô gái chặn xe,(P phanh gấp rồi mở cửa kính)

Hương: sếp ơi xin hãy tha cho nhà em 1 lần đi dc k

– bị điên à, thích chết à mà chặn đầu xe

– em cầu xin anh hãy tha cho nhà em một lần, bố mẹ em già cả rồi chỉ có từng ấy vốn thôi…

– cháu đi học thì cũng biết luật đấy, sai thì phải chấp nhận

– anh ngủ với em đi, nếu điều đó làm anh hài lòng..

P cười ngạo nghễ

– chú có vợ rồi cháu ạ,đừng mời chú vì chú có máu dê trong người bộc phát bất cứ lúc nào đấy…

– em nói thật đấy, em đánh đổi mọi giá, em vẫn đi học chưa từng có bạn trai… (thấy cô gái ướt sũng)

– nhà ở đâu

– em ở dưới hà nội…

– lên xe đi ( H lên xe trong chiếc váy trắng ướt sũng)… Phong lái xe ra đến gần đường cái anh ta dừng lại…

P: gọi mẹ cháu ra đón đi

– em không dám gọi, mẹ chắc bh đang rất buồn nếu em đi về thế này nữa có lẽ mẹ em còn buồn hơn… (thấy H khóc P thở dài)

P: đây là chuyện của người lớn tất cả mọi chuyện người lớn. sẽ lo cháu lo học hành đi

– nhà em còn 2 ông anh bị ung thư nữa, tất cả phải trông vào bố mẹ, có lẽ sau đêm nay nhà em sẽ tự vẫn hết mất…

– tóm lại là xuống xe đi cũng đừng đến gần cửa cơ quan chú, ban đêm ở đó các chú còn làm việc bắt những kẻ buôn lậu nữa thế nên đừng vì chuyện của cháu mà làm khổ người khác…

– hãy nói em phải làm gì đi làm gì cho anh em cũng làm (Hương nắm lấy tay Phong)

– cháu còn trinh à

– cháu còn ạ

– đảm bảo không

– đảm bảo ạ

– vậy thì bán trinh nuôi gia đình kiếm lại từ đầu, sao phải khổ (H trùng gương mặt xuống) nào xuống xe đi H rút máy gọi cho mẹ ” vâng con biết rồi”

– anh đưa em đến tạm đâu đó ngủ cũng dc,đã làm phiền anh rồi mẹ em về dưới hà nội nhờ người cứu rồi…

– ok ( P lái xe đến khách sạn gần đó rồi mở cửa xe cho Hương)

thấy có mấy tên say rượu trêu H” em ơi xinh quá”. P thở dài rồi chen vào giữa

P: vào lấy phòng đi

H: vâng…

Mấy tên say rượu thấy H có bạn trai liền ngại quay đi…P đứng nhìn H đi vào thang máy

H: em có thể bán trinh cho anh

P: chú k có nhu cầu mua…

Nói xong H lao ra ôm lấy cổ P hôn lên môi anh ta

H: xin hãy giúp em với,chỉ cần giảm nhẹ hình phạt cũng được ạ

– ô con gái bh mạnh bạo nhỉ (P lau miệng cười)

– em cầu xin anh .. Phong nắm lấy tay H vào thang máy, anh ta hôn Hương đến cuồng nhiệt H lấy tay đập vào bàn tay P

P: cháu thích hôn còn gì, gái trinh thì để chú dậy… Nói rồi Phong bế Hương đóng sầm cửa phòng…
Tôi nhìn trời mưa bên ngoài, gọi cho P mãi không được, không biết anh ấy có về không…sao chẳng báo mình. nhỉ…tôi ngồi đẩy nôi con thở dài…
Gần sáng Phong dậy mặc đồ,anh ta tu hết cốc nước còn Hương ngồi co ro trên giường…

P: giảm phạt còn 100 triệu thế là ok đúng chứ

H: cám..cám ơn anh…

P: Xong nhé, từ nay không còn trinh để bán cố mà làm ăn tốt vào…

H: anh, em cám ơn…em có thể gặp lại anh không?

P: Gặp làm gì?

– em muốn chỉ vậy thôi…k có ý gì khác (P đặt số dt của mình lên bàn)

– có gì gọi cho chú nhé (cười vs H)…

Phong nhìn điện thoại vội gọi lại cho Vân

Vân:sao anh k nghe máy

– hôm qua anh mệt nên ngủ lại cơ quan luôn, sau không thấy anh nghe máy là hiểu anh ngủ rồi…

– em lo anh bị sao thôi

– ỏ nhà đi chơi mua sắm đi em, hôm nay anh cũng làm ở đây rồi, tối anh sẽ về ăn cơm

– vâng …à anh P này em muốn đi làm

– con vẫn nhỏ để nó lớn chút rồi đi cũng k muộn, mẹ sẽ giận hiểu ý anh không

– vâng…

Điều kì lạ là tôi thấy P xưng anh với mình, bình thường anh ấy rất cục cằn nhưng hôm nay lại như vậy, có thể anh ấy đã dần dần hiểu mình…tôi dậy dọn dẹp nhà cửa rồi bắt đầu đi chợ “gấu ơi mẹ con mình đi chợ nấu cơm chờ bố về nào”. Nấu những món sôi sùng sục trên bếp nóng hổi, tôi dạy con học hát bên ánh lửa chờ chồng về,đối vs tôi lúc này là đủ..

Phong ở cơ quan, chuẩn bị về thì Hương gọi

P: alo

– em Hương đây ạ

– uk sao

– em muốn mời anh ăn tối cám ơn về vc nhà em

– chú làm đúng quy định hơn nữa cháu cũng trả đủ rồi

– nếu anh về hà nội thì cho em đi về nhà với ạ

– ok đón ở đâu

– vẫn khách sạn hôm qua ạ…

Phong đến đón Hương…Hương đi ra vẻ rón rén…lên xe vẻ ngại ngại…

P: nhà đoạn nào

– ở gần trung tâm ạ…

Đi được 1 đoạn H cứ nhìn gần gương mặt P.

P; nhìn gì kĩ vậy

– anh làm bạn trai em được không

– chú có vợ rồi cháu

– em muốn người đầu tiên của mình cũng là người yêu mình

– muốn là 1 chuyện,làm lại là chuyện khác,xinh xắn thiếu gì mà phải lao vào người có vợ -em đói có thể tạt vào đâu ăn k ạ (P nhìn đồng hồ đúng lúc V gọi)

Vân: anh về chưa

– anh đang về rồi

– cơm xong xuôi hết rồi,em làm món mướp anh thích đấy

– uk chắc ngon lắm đây, anh cũng đói rồi ( H nghe vậy đổi sắc mặt)…

P: chú phải về cháu cố nhịn về thành phố rồi ăn (H ôm lấy P rồi khóc)

– em không quên chuyện đêm qua được, nó cứ hằn sâu trong em,em không thể nào quên anh được …(trời lại đổ cơn mưa xin anh đừng bỏ em, em chưa yêu ai nên em chỉ biết mình anh thôi,em xin lỗi vì đã yếu đuối thế này, em sẽ k để vợ anh biết đâu ạ, em xin hứa ạ…em xin hứa anh ạ…

Tôi nhìn đã 8h30 gọi cho Phong lại không có chuông, tôi chỉ lo anh ấy đi đường có lẽ mưa to nên trú mưa tại đâu đó,hai mẹ con ôm nhau ngồi trên ghế rồi ngủ thiếp đi…tỉnh dậy đã 12h vẫn chưa thấy P về…tôi đặt con ngủ rồi gọi, tiếp tục là những cuộc gọi không có ai trả lời…

Sáng sớm P vội vã mặc đồ về H: anh về sớm vậy…

– đây sẽ là lần cuối cùng hiệu không..

Phong vội vã đi H nhìn P từ phía sau

H: anh làm bạn trai em rồi nhé, em không buông anh đâu …. (H bỏ điện thoại video cô ta và Phong hôn nhau nồng nhiệt)…
Phong vội vã mở cửa vào nhà thấy Vân đang cho con ăn…

P: anh…hôm qua máy anh…

– anh ăn gì chưa

– chưa

– vậy vào bàn ăn đi

– hôm qua anh mải uống rượu rồi say nên…

– công việc của anh nên em hiểu, sau không về cũng phải gọi báo nhé em lo..

– uk nhất định rồi, gấu ra bố bế nào (P thấy ngại trước Vân) P tiến tới tay ôm gấu, tay ôm Vân rồi cười tươi…

P: ăn xong bố cho gấu đi xem thủy cung nhé

Gấu: bố nơi (bố ơi nhưng ngọng)

P: ơi con ( thằng bé tát bốp vào mặt P rồi cười,nghịch trẻ con) Tôi thấy Gấu làm vậy liền mắng con…

Tôi: không được làm thế nhớ chưa, thế là hư…

P: kệ tát có đau đầu… Xong xuôi gia đình tôi dắt nhau đi Thủy cung xem cá, P rất tỉ mỉ chăm con còn hơn cả tôi..điện thoại của Phong reo lên…P. tắt đi không nghe…

P: đi nào

– sao k nghe máy

– lại mấy vc linh tinh anh k muốn nghe…
Tối đến Phong hai ngày xa vợ nhưng chỉ ôm tôi… ” em muốn đi học trong thời gian chăm con,em muốn nâng cao tay nghề”

– làm những gì em thích là được…

– em có cái này muốn nói cho anh

– em nói đi

– em hình như yêu anh rồi

– anh cũng vậy (chúng tôi nhìn nhau cười) thôi sến quá đi…

Ngay lúc này tôi cảm giác được tình yêu và hạnh phúc của đời mình, đến nửa đêm tôi thấy điện thoại P cứ réo, tôi lay P mãi không tỉnh để nghe tôi ” alo”…đầu bên kia dập máy.. ” ai lại cứ nháy máy buổi đêm thế nhỉ”…tin nhắn hiện lên máy ” em thật sự đang khóc vì anh,vì nhớ anh”.

Tôi như rụng rời chân tay nhìn chồng mình, tôi đặt lại máy lên bàn và k ấn vào xem…để nguyên như chưa ai xem…cả đêm tôi lo lắng băn khoăn đến chẳng ngủ, mình phải tin ở chồng mình, đúng rồi phải tin..

Sáng hôm sau tôi thấy P mở máy xem gương mặt tỏ ra bình thường như k có chuyện gì…

P: hôm nay mẹ gọi sang em đi chuẩn bị đi

– Vâng

– sao từ sáng mặt buồn thiu vậy..

– không có em hơi một chút thôi

– hay ốm (P sờ lên trán tôi vẻ quan tâm)

– em không, em sang bế con… Chị giúp việc gọi với ” có người nói muốn gặp cậu P” Hai vậy chị

– tôi chưa gặp bao giờ là 1 cô gái

– cô gái,vậy chị mở cửa đi

Cửa mở ra là Hương, cô ta cầm bó hoa cười tươi. P đi từ trên xuống giật mình

H: anh …không nhớ em à..(P ấp úng)

Tôi lặng nhìn cô gái đang mỉm cười vs P…

P: đây là….

H: Em chào chị em là em họ anh Phong, em mới đi du học về nên chắc chị không biết em tên Hương

Vân: chào em, rất vui khi em đến nhà chơi, em vào đi

Hương: cháu đáng yêu quá chị nhỉ em bế tí nào P cắn rằng lừ mắt nhìn H…

Hương: xem kìa làm gì mà giận em đến vậy, em đến chơi mà cứ lầm lỳ (tôi hẩy vai P) ” anh làm gì mà có khách đến nhà lại cứ lầm lỳ vậy”

P: Bọn anh phải đi bây giờ…

Tôi: k vội đầu anh …Hương uống gì để chị pha

Hương : gì cũng dc ạ (P ra bế con giật lại)..

P: để anh bế được rồi…

Tôi thấy H nhìn P rơm rớm nước mắt…

H: chị ơi em đi qua nên vào chào hỏi thôi ạ ,em có việc phải đi

– vậy rảnh qua chơi nhé

– vâng bó hoa này em tặng chị để trong nhà thơm lắm ạ

– cám ơn em vì bó hoa nhé…

Hương rời đi Phong lầm lỳ và lườm H suốt cả lúc cô ta ở đó..

P: chúng ta đi thôi

– em họ anh xinh thật đấy, như diễn viên vậy (P cười nhạt)
Đến nhà Phong căn nhà đơn giản nằm trong khu có bảo vệ nghiêm ngặt…

Mẹ P: Gấu của bà về rồi

P: Bố đâu mẹ

– có việc lại phải đi rồi, bố cũng tiếc khi không ngồi ăn chung cùng con..

P: cái tiếc này quá nhiều lần rồi (dt P reo liên tục tôi chú ý hơn)… Vào trong nhà Phong mọi thứ đã được bày biện sẵn

Mẹ P: Gấu đang mọc răng à con

– vâng đang mọc hai cái

– thảo nào thấy hơi âm ấm đầu mà dãi chảy nhiều…đi ra ngăn tủ kia có khăn sữa đó con

– con có khăn con ra xe lấy

– tủ kia cũng có mà…( tôi ra tủ thấy ảnh tập thể như là đại gia đình anh ta) đây là tất cả thành viên nhà mình đấy, hnao mẹ sẽ làm cơm báo hỷ sau…

– ảnh này sao không có bé Hương ạ

– Hương nào con, họ nhà này ai cũng toàn trai hết, có đứa nào chụp ở đó cả rồi đấy…

Tôi bắt đầu nghi ngờ về cô gái tên Hương đó, cô ta rốt cuộc là ai..

Phong ở sân sau nói đay nghiến Hương

Phong: hãy sống bình tĩnh và mở to mắt ra, chuyện đó chỉ là chơi bời vậy mà dám đến tận nhà…

H: chỉ vì em nhớ anh nhưng anh k bắt máy

– có bị điên à…

– đúng 2 đêm bên anh làm em phát điên rồi

– vậy thì cứ điên đi…

Phong dập máy vừa bước vào nhà Hương gửi đoạn video hôn nhau

H: em muốn hôm nay chúng ta kết thúc đi…nếu anh k tới mai em sẽ tới chỗ anh, tùy anh lựa chọn…

Tôi thấy Phong gương mặt giận dữ đến phát đỏ lên “anh vào ăn thôi, anh xem gì vậy” và xem clip đá bóng thôi, em và mẹ ăn trc đi anh phải đi có Về đột xuất…

– việc gì mà gấp gáp vậy ăn xong r đi k dc ạ

– ăn xong thì muộn, anh đi sớm về sớm…

Tôi thấy điện thoại lại reo, là số dt đêm qua nhắn tới đuôi 95, tôi nhớ rất rõ..

– anh đi đây, lát anh về …

– Vâng anh đi cẩn thận…

Phong ra xe gọi cho Khánh …

Phong: anh giải quyết cho tôi con điên này với, đời chưa bh cha đứa nào thế này

Khánh: sao thế,…

Phong kể cho Khánh nghe về việc qua đêm vs Hương …

Khánh: trời nó trói đấy,con gái bh kinh lắm kb đâu mà lần

P: nó trói nhầm người …

Tôi vội vã vào bảo mẹ chồng… ” mẹ trông gấu cho con con đi có chút việc gấp ạ”

– hai đứa k ăn sao

– con đi chút thôi mẹ…

Linh cảm của tôi rằng P đang lăng nhăng, tôi bắt taxi đi theo chỉ hy vọng là không phải…hy vọng là không phải…
Phong đỗ xe trc một khách sạn, tôi từ trên xe thấy rõ Hương đứng chờ sẵn cô ta ôm chầm lấy anh ta khi vừa thấy rồi khóc gì đó…tôi trả tiền xe rồi đi theo sau vào khách sạn, vừa vào tới nơi đã không thấy họ đầu thang máy đang đóng tối vội vã chạy ra cho kịp…vừa ấn mở lại… tôi như chết lặng khi thấy Hương đang hôn Phong, cô ta khóc khi đang hôn anh ta…thấy tôi Phong vội đấy Hương ..(Hương ôm mặt quay đi như xấu hổ)…

P: không như em nghĩ đâu…để về anh nói…

– Tôi đã từng tin anh

– chúng ta về nhà rồi nói nhé

Hương: chị đừng trách anh Phong, lỗi là ở em là em yêu đơn phương anh ấy (P nhắm mắt cay lời H nói) Tôi đi lùi lại lắc đầu ” tôi đã từng bị phản bội, tôi cứ nghĩ rằng trên đời này may mắn đã mỉm cười khi tôi gặp anh, dù cho quá khứ của anh có rất nhiều cô gái vây quanh, em vẫn tin anh”

P: em phải tin anh…

– em hỏi anh ngủ vs cô gái này chưa (P k trl còn H thì khóc)

H: em xin lỗi chị đêm đó là do em tự nguyện (cố tình nói)

P: im miệng lại..

Tôi cười rồi nhìn vào P” chúng ta đã nói ngay từ khi cưới nhau, chỉ cần anh thích bất kì ai hãy nói vs tôi, tôi sẽ quay đi k chút luyến tiếc”.

P: anh thật sự hiện tại trong lòng chỉ có em

– nhưng anh không yêu tôi, nếu yêu anh đã không như thế (nc mắt tôi rơi xuống)

– đừng khóc mà anh xin lỗi (P tiến tới nắm lấy tay) em đừng khóc…

– đừng trách em vì mình có vui gì đâu nếu chúng ta mất nhau

– anh xin lỗi (P với tay ôm tôi gạt)

– nếu có quay về đến lúc nào đó anh sẽ lại như một cơn gió bay đi không chút suy nghĩ và đến lúc này em thật sự chẳng thể nào nắm bắt cơn gió đó được đâu, em phải xin lỗi anh mới đúng ( tôi cứ cúi đầu P cắn răng)

P: Anh sai rồi, em đừng như thế dc k? ( Tôi bật khóc lớn)

– em đã yêu anh thật lòng rồi Phong nhưng em không xứng Vì anh, em xin lỗi…

Phong nhìn Vân quay đi anh ta cúi đầu rồi ngồi bịch xuống ghế ở góc sảnh…

Người đàn ông đó nếu có quay về sẽ chẳng biết khi nào lại xa, chỉ có tôi dành trọn tình cảm còn anh ta mãi mãi là 1 người đào hoa…tôi lúc này mới thấm thế nào là ” Kiếp đàn bà”

Xem tiếp >> Truyện ngắn Kiếp đàn bà phần 17 ( chập cuối) 

Nguồn: Fb Tống Thị Phương Anh

0 0 đánh giá
Article Rating
0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x